metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Edit] [Full] Bạn Trai Khoa Vật Lý Của Tôi - Chương 46: Ngoại truyện 1: Bạch liên hoa Mạnh Vãn X cầm thú Lục Triều Thanh.

  1. Metruyen
  2. [Edit] [Full] Bạn Trai Khoa Vật Lý Của Tôi
  3. Chương 46: Ngoại truyện 1: Bạch liên hoa Mạnh Vãn X cầm thú Lục Triều Thanh.
Prev
Next

Nhân vật giả tưởng: Bạch liên hoa Mạnh Vãn X cầm thú Lục Triều Thanh.

Tác giả: Tây Môn giai nhân.

Editor: Alice

Chương 1:

Tám rưỡi tối tại tiệm mì đối diện đại học Z, Mạnh Vãn dọn dẹp chiếc bàn cuối cùng, tan làm.

Nhưng công việc của cô vẫn chưa kết thúc.

Ngoài việc rửa bát thuê ở quán mì, từ chín rưỡi đến mười một rưỡi đêm, Mạnh Vãn còn làm tiếp viên ở KTV.

KTV không nằm cùng chỗ với tiệm mì, tới nơi mất tầm mười phút. Mùa đông ở Giang Thành lạnh cắt da cắt thịt, Mạnh Vãn trùm áo lông kín mít, băng qua dòng người đi về phía KTV. Qua cổng đại học Z, cô nhìn thoáng qua tòa nhà khoa vật lý.

Không biết Tống Bân hiện giờ đang làm gì, đang tự học ở thư viện hay về kí túc xá rồi?

Một cơn gió thổi qua mang theo không khí lạnh buốt, Mạnh Vãn rụt cả gương mặt trắng hồng vào trong cổ áo.

Tống Bân là bạn trai của cô, không, là bạn trai cũ. Đầu tuần vừa rồi cô đã chia tay với anh.

Tầm mắt trở nên mơ hồ, Mạnh Vãn rất muốn khóc.

Cô và Tống Bân là đồng hương, cùng lớn lên ở vùng núi hẻo lánh nghèo khổ. Cô được học đến lớp mười thì nghỉ do nhà quá nghèo. Nhưng Tống Bân là đứa con duy nhất của nhà họ Tống, dù cha mẹ nghèo khổ nhưng vẫn cố chu cấp cho anh đi học, Tống Bân vừa thông minh lại có nghị lực, cuối cùng không phụ lòng cha mẹ, anh thi đỗ vào trường đại học Z danh giá. Thôn núi nhỏ lần đầu tiên có người đỗ đại học, tin vui truyền ra khắp các xóm làng. Mạnh Vãn biết tin cũng mừng thay cho Tống Bân, nhưng cũng không khỏi khổ tâm. Cô sợ sau khi lên thành phố lớn, anh sẽ quên mất cô.

Tống Bân muốn cùng cô lên thành phố, anh học đại học, cô kiếm một việc làm. Sau khi tốt nghiệp, bọn họ sẽ kết hôn.

Mười chín tuổi, Mạnh Vãn theo Tống Bân lên Giang Thành. Mẹ cũng mong cô có thể làm việc gửi tiền về cho em trai đi học nên không ngăn cấm.

Mạnh Vãn không có bằng cấp, chỉ tìm được công việc rửa bát thuê ở một quán mì, tiền lương một tháng bốn ngàn. Lúc mới tới cô thuê một căn phòng cách nội thành rất xa, mỗi tháng mất năm trăm đồng tiền thuê, trừ đi tiền xe cộ, tiền điện thoại, cộng thêm nhịn ăn nhịn mặc thì cô có thể dành dụm được ba ngàn để gửi về quê.

Sau đó, đồng nghiệp Tiểu Điền muốn tìm một người cùng thuê phòng nên đề nghị cô thuê chung. Phòng ở chung cư Hương Chương, cách tiệm mì rất gần, Mạnh Vãn nghĩ đến việc có thể ở gần Tống Bân hơn một chút nên cắn môi đồng ý. Nhà ở trung tâm thành phố giá rất cao, phòng có ba thất hai sảnh đã sáu ngàn. Căn phòng nhỏ Mạnh Vãn ở chỉ vẻn vẹn chín mét vuông , một tháng mất một ngàn năm trăm, lại thêm tiền điện nước nên mỗi tháng cô chỉ để dành được hai ngàn.

Thấy tiền gửi về ít đi nên mẹ cô cũng gọi điện hỏi thăm, sau khi biết cũng không trách cô, còn khuyên cô nên để lại chút tiền cho mình.

Mạnh Vãn không đồng ý, sức khỏe của mẹ vốn không tốt, vì nhà nghèo nên không dám đi bệnh viện, bây giờ cô có thể kiếm tiền mua thuốc cho mẹ chữa bệnh.

Bệnh của mẹ ngày càng trầm trọng, vì muốn có tiền mua thuốc nên Mạnh Vãn đã theo lời Tống Bân xin việc ở KTV. Tống Bân nói, làm gái rót rượu lương rất cao, chỉ là phải thức đêm vất vả. Mạnh Vãn không sợ, nhưng cô không nghĩ tới làm công việc đó sẽ bị khách hàng chuốc rượu, nhân cơ hội sàm sỡ rất nguy hiểm.

Mạnh Vãn đã từng muốn chùn bước, nhưng vì bệnh của mẹ, cô không còn lựa chọn khác.

May mắn thay, tửu lượng của cô khá tốt, khách hàng muốn chuốc say cô, muốn nhân cơ hội sàm sỡ cô có thể nhịn, nếu khách có yêu cầu quá đáng quá, Mạnh Vãn sẽ từ chối thẳng thừng nên đến giờ cũng coi như tạm ổn. Cô luôn cố gắng để giữ lấy công việc lương cao này.

Lúc cầm trên tay số tiền lương đầu tiên, Tống Bân khuyên cô gửi về nhà một nửa, giữ lại một nửa để lo cho tương lai của hai người.

Mạnh Vãn nghe theo Tống Bân.

Sau đó, Tống Bân bắt đầu nói bóng gió với cô là đang thiếu tiền, lý do gì anh ta cũng bịa ra được, ví dụ như trường học tổ chức hội thao mà anh ta không có giày tử tế, ví dụ như bạn cùng kí túc xá đều có máy tính, máy chơi game, anh ta không có nên bị bạn bè xa lánh, hoặc anh ta đang tham gia một hạng mục nên cần nguyên vật liệu,…

Mạnh Vãn rất thích Tống Bân, cô không đành lòng thấy dáng vẻ buồn bã của anh ta nên bất kể Tống Bân cần gì, cô đều dùng tiền lương mua cho anh ta. Giày thể thao hàng hiệu một ngàn tám, laptop mấy ngàn, điện thoại kiểu dáng mới nhất gần một vạn. Mạnh Vãn cũng xót tiền nhưng nhưng mỗi lần Tống Bân lấy máy tính bật phim cho cô xem, mỗi lần Tống Bân chụp ảnh hai người bằng điện thoại mới, Mạnh Vãn cực kì vui vẻ. (tui đọc đoạn này là tui tức á:))))

Điều duy nhất cô không đồng ý với Tống Bân, đó là sống thử trước hôn nhân.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 46: Ngoại truyện 1: Bạch liên hoa Mạnh Vãn X cầm thú Lục Triều Thanh."

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz