[Edit] [Full] Bạn Trai Khoa Vật Lý Của Tôi - Chương 14: Ý anh là, anh thích tôi?
Editor: Alice
Bất kể già hay trẻ thì giác quan thứ sáu của phụ nữ vẫn cực kì nhảy cảm.
Kể từ lúc bà nội Lục rủ mẹ Mạnh ra quảng trường nhảy đầm, rồi còn hỏi thăm về việc xem mắt của cô, mẹ Mạnh đã đoán ra được ý đồ của bà rồi!
Bà nội Lục chỉ ở Giang Thành có một tuần, bà cũng không muốn giấu gì mẹ Mạnh. Bà còn lạ gì cháu trai mình nữa, từ nhỏ thành tích học tập đã rất tốt, chưa bao giờ khiến bố mẹ phải lo lắng về việc học. Nhưng về khoản cuộc sống hằng ngày thì chẳng biết nấu gì ngoài mì gói, đến con mèo mua về nó cũng không thèm thân thiết. Mắt thấy vài năm nữa cháu trai đã ba mươi tuổi, bà nội Lục quyết định tìm cho cháu một cô bạn gái! Cô bé Mạnh Vãn vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, tính cách cũng tốt, cha mẹ đều đáng tin cậy, quả là không còn ai thích hợp hơn!
“Con thấy tác hợp cho Vãn Vãn với Triều Thanh thế nào?”
Tám giờ tối, sau khi khiêu vũ xong, bà nội Lục kéo mẹ Mạnh ra ghế đá dưới chung cư nghỉ ngơi, đi thẳng vào vấn đề
Mẹ Mạnh có chút mừng rỡ, hỏi lại: “Triêu Thanh thích Vãn Vãn ạ?”
Bà nội Lục thở dài: “Aiza, nó chính là đứa đầu gỗ, còn chưa yêu đương bao giờ đâu, dì cảm thấy hai đứa nó rất xứng đôi.”
Thì ra không phải Lục Triều Thanh thích Mạnh Vãn, mẹ Mạnh có chút thất vọng thở dài: “Triều Thanh từ nhỏ đã ưu tú, trẻ như vậy đã làm giáo sư, nếu có được con rể như vậy thì nửa đời sau của của Mạnh Vãn con cũng không cần lo lắng nữa rồi. Chỉ sợ Triêu Thanh không thích Vãn Vãn nhà con. Con nói thật, Vãn Vãn ngoại trừ xinh đẹp ra thì chẳng có ưu điểm khác gì.”
Lời này có chút khiêm tốn, bà nội Lục lập tức ngồi khen Mạnh Vãn một hồi, nào là hiếu thảo lễ phép, tự mình lập nghiệp này nọ.
Sau khi khen con cháu của nhau xong, bà nội Lục nói vào trọng điểm: “Triều Thanh chắc chắn không biết cách theo đuổi con gái đâu, không bằng chúng ta sắp xếp cho hai đứa xem mắt đi? Hai nhà ở gần nhau nên chúng nó gặp nhau hằng ngày cũng chẳng nảy sinh cái gì, nhưng xem mắt không giống thế.”
Mẹ Mạnh không chắc chắn lắm: “Dù gì cũng nên hỏi ý hai đứa nhỏ một chút?”
Bà nội Lục: “Đi thôi! Dì sẽ về hỏi ý kiến Triều Thanh!”
Quyết định xong, bà nội Lục và mẹ Mạnh cùng lên tầng.
Mạnh Vãn còn chưa đi làm về, mẹ Mạnh ngồi trên sô pha tính toán nên khuyên nhủ con gái thế nào. Tại nhà họ Lục đối diện, bà nội về nhà liền phê bình Chu Dương đang nằm chơi game một trận, sau đó mới vào phòng đọc sách. Nhà Lục gia có bố cục ba thất hai sảnh, Lục Triều Thanh để Chu Dương ngủ ở phòng khách, nhường phòng ngủ chính cho bà nội, còn mình mấy ngày nay ngủ ở ghế sô pha, có lúc thì ngồi trong phòng đọc sách.
Nghe tiếng bà nội gõ cửa, Lục Triều Thanh vội vàng giấu gói snack khoai tây đang ăn dở vào trong ngăn kéo, làm bộ nghiêm túc xem máy tính.
“Sao ngày nào cháu cũng đọc báo cáo thế?” Bà nội Lục ghét bỏ nhìn vào màn hình máy tính chi chít công thức vật lý phức tạp.