[Edit/Đm] Bản Tình Ca 1999 - Chương 2
Editor: Hannie – Beta: Darcy
Sau khi xử lý xong vỏ máy tính, tiếp theo cần nghĩ cách lo liệu màn hình. Điều này không khó đối với Ngô Cửu Sinh, ở Bình Hương có hai ba chục nhà máy lớn nhỏ, trong đó có những nơi chuyên sản xuất màn hình điện tử, chắc chắn sẽ có một số linh kiện dự phòng bị loại bỏ do không đạt tiêu chuẩn chất lượng trên dây chuyền sản xuất, chỉ cần tìm được người có kênh, có thể mua được với giá rất rẻ.
Một đồng hương làm việc ở phân xưởng màn hình đã giới thiệu cho cậu một người tên là Tứ Mao, là họ hàng của trưởng bộ phận sản xuất, thường ngày không ở trong nhà máy, chủ yếu giúp bộ phận hành chính kết nối với một số người mua bên ngoài muốn thu mua chân điện tử, kiếm chút phí giới thiệu.
Ngô Cửu Sinh biết rằng phế liệu chân điện tử là một món hời béo bở, nếu không có quan hệ thân thiết gì với lãnh đạo nhà máy thì thường không thể lấy được.
Cậu cũng biết rằng những giao dịch do bộ phận sản xuất đứng ra thường chỉ làm bán buôn cho tập đoàn, không hiểu tại sao mình chỉ muốn lấy một sản phẩm không đạt chuẩn từ dây chuyền sản xuất, mà người đồng hương lại nhất định phải đưa cậu đi gặp người này.
Khi cậu gặp Tứ Mao, hắn đang uống rượu trong một phòng VIP sang trọng nhất có KTV ở khu phố dịch vụ.
Sau khi nghe ý định của cậu, Tứ Mao tỏ ra không mấy hứng thú, nhưng cũng không từ chối ngay lập tức.
Cách người đồng hương giới thiệu cậu rất kỳ lạ, đặc biệt nhấn mạnh về nơi làm việc hiện tại của Ngô Cửu Sinh.
Tứ Mao còn xác nhận lại một lần nữa, hỏi cậu có phải đang làm việc với chip bán dẫn không, có phải ở phân xưởng hàn mạ khung chip không, Ngô Cửu Sinh đều trả lời là có.
Tứ Mao trầm ngâm một lúc, gọi người đưa cho Ngô Cửu Sinh một tờ đơn bán hàng, trên đó toàn là các mẫu máy tân trang từ kho dự phòng, bán buôn cho các công ty chuyên làm hàng lậu ở Hoa Cường Bắc, tất cả đều được bán với giá thấp hơn 10% so với giá thị trường.
Ngô Cửu Sinh không quan tâm đến thương hiệu, chỉ chọn cái rẻ nhất.
Nhưng Tứ Mao không đồng ý ngay, hắn yêu cầu Ngô Cửu Sinh đồng ý một điều kiện của mình, giúp hắn giới thiệu trưởng nhóm quản lý sản xuất của phân xưởng sản xuất của họ, nếu đưa được người đến, hắn sẽ không lấy tiền, coi như kết bạn, tặng cho cậu luôn.
Ngô Cửu Sinh hơi ngạc nhiên, cậu khá quen thuộc với trưởng nhóm quản lý sản xuất của họ, là một nhân viên lâu năm trong phân xưởng mới được thăng chức vào đầu năm nay, trước đây từng ở chung phòng ký túc xá với cậu, người Hoài Hóa, giọng nói hơi giống Hồ Đạt, là người rất đúng đắn, cũng nhiệt tình, nghe nói ở quê có một cô bạn gái, yêu xa hơn một năm rồi mới chia tay.
Nhưng điều đó cũng khiến cậu lo lắng, kể từ khi trưởng nhóm chia tay với bạn gái, mỗi khi đến cuối tuần nghỉ ngơi, anh ta đều không ở Bình Hương.
Từ Bình Hương đi về phía tây là Đông Hoàn, khu công nghiệp cứ nửa tiếng có một chuyến xe đưa người đến bến xe tổng, ở đó chỉ cần 25 đồng là có thể đi một chiếc xe buýt nhỏ Kim Long đến trung tâm tắm hơi gần nhất ở Đông Hoàn.