metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[ Edit - Caoh ] Sau Khi Bị Bạn Trai Bạn Thân Ngủ Nhầm - 174. Biến Khéo Thành Vụng

  1. Metruyen
  2. [ Edit - Caoh ] Sau Khi Bị Bạn Trai Bạn Thân Ngủ Nhầm
  3. 174. Biến Khéo Thành Vụng
Prev
Next

Lúc Tạ Hằng Diễn mời đi ăn cơm, Thẩm Nam Sơ không từ chối nữa.

Mấy ngày nay bị cảm, người đã gầy đi một vòng, vô tình lại phù hợp với thẩm mỹ hiện tại. Trước khi ra cửa, Thẩm Nam Sơ còn cố ý trang điểm, làm tóc.

Lúc xuống lầu Tạ Hằng Diễn nhìn thấy Thẩm Nam Sơ, cả người đều ngây ra, gương mặt ửng đỏ khả nghi, nói cũng nói không lưu loát bằng ngày xưa: “Em làm gì… Trang điểm… Xinh đẹp như vậy?”

Thẩm Nam Sơ ngồi vào trong xe, vừa thắt dây an toàn vừa hờ hững đáp lời: “Xem mắt không phải đều như vậy sao? Đàn ông là động vật thị giác, không trang điểm thì làm sao đề cao xác suất thành công?”

Nói xong lời này, Thẩm Nam Sơ lại không khống chế được nhớ tới Lục Thời Nghiên.

Lúc Lục Thời Nghiên ở cùng với cô, dường như phần lớn thời gian đều không thể nhìn rõ cô.

Nghĩ như vậy, Thẩm Nam Sơ cũng cảm thấy không hiểu vì sao lúc trước anh lại thích cô đến thế? Thậm chí anh còn chưa từng thấy qua bộ dạng lộng lẫy của cô.

“Sao em đột nhiên nghĩ thông suốt?” Giọng điệu Tạ Hằng Diễn trầm xuống, thấp hơn rất nhiều: “Anh muốn nói… Nếu lại không thành, hai chúng ta chịu đựng một chút là được, anh cũng không chê em…”

Thẩm Nam Sơ trợn trắng mắt liếc Tạ Hằng Diễn một cái, dùng lời anh ta nói đáp lễ anh ta: “Anh đã nói tôi thích người cao gầy trắng trẻo sạch sẽ, anh có giống chỗ nào sao?”

Cao to đen hôi, không liên quan chút nào.

Tạ Hằng Diễn bị cô làm nghẹn họng, chỉ biết nghẹn ngào, không lên tiếng nữa.

…

Thật ra điều kiện tìm đối tượng xem mắt mà Tạ Hằng Diễn tìm cho Thẩm Nam Sơ cũng không tệ, hoặc là trong nhà có chút sản nghiệp, hoặc là làm việc ở cơ quan chính phủ, trắng trẻo cũng rất trắng trẻo, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với Lục Thời Nghiên.

Người hôm nay chính là một thiếu gia nhà giàu ở Nam Thành, chắc là đã được Tạ Hằng Diễn chỉ điểm, rất coi trọng lần gặp mặt này.

Khi nhìn qua bộ âu phục hắn ta mặc, cũng là từ cửa hàng tốt nhất Nam Thành.

Lúc gặp mặt nhìn hắn ta rất đơn thuần, nghe nói trước đó chưa từng có bạn gái, nhìn thấy Thẩm Nam Sơ mặt đều đỏ lên, cả buổi tối cũng không dám nhìn thẳng vào cô.

Nhưng vì muốn thể hiện, sau khi Tạ Hằng Diễn rời đi, hắn ta lóng ngóng gây ra không ít sai lầm nhỏ.

“Loại hoàn cảnh này rất không quen nhỉ?” Thẩm Nam Sơ cười cười, giọng nói ôn nhu: “Thật ra tôi cũng rất khẩn trương, có lẽ anh không nhìn ra.”

Lúc nói lời này, Thẩm Nam Sơ đang cầm đũa gắp trứng tôm thủy tinh trong bát.

Mấy lần đều không thể gắp lên, tôm béo trắng lăn qua lăn lại ở trong bát sứ, rất giống sự ngây thơ nho nhỏ trong giọng nói của cô.

Người đàn ông nhìn chằm chằm động tác của Thẩm Nam Sơ, ngực phập phồng, rốt cuộc không nhịn được mở miệng: “Tôi khẩn trương… Là vì thật sự thích cô, trước đó Hằng Diễn từng cho tôi xem ảnh… Cô và những cô gái tôi quen biết, đều không giống nhau.”

Thẩm Nam Sơ tiếp tục cười, ánh mắt vẫn cúi xuống, không nhìn hắn ta, càng không hỏi là khác chỗ nào.

Thật ra trên đời đại đa số nam nữ chính là như vậy.

Gặp mặt một lần, ăn cơm một lần, nhìn thuận mắt liền nói thích nhau, đâu có nhiều yêu hận tình thù khắc cốt ghi tâm như thế?

Không phải ai cũng có thể gặp được tình yêu đích thực của mình trên thế giới này, không phải mỗi một đôi tình yêu đích thực đều có thể nên duyên, cho dù thật sự nên duyên, cả đời nhiều sóng gió như vậy, ai có thể cam đoan mối quan hệ này của mình sẽ không tan vỡ?

Thà rằng chấp nhận.

Lúc này đang là giờ cao điểm dùng cơm, trong nhà hàng đều đã ngồi đầy, lại vì mở lò sưởi nên luôn cảm thấy quá ngột ngạt, ánh mắt đối diện nhìn đến vẫn nóng rực như vậy, cuối cùng Thẩm Nam Sơ có chút không chịu nổi, giữa chừng tìm cớ đi ra hít thở không khí.

Từ nhà vệ sinh đi ra, Thẩm Nam Sơ không trở về chỗ ngồi, ngược lại đi đến khu vườn nhỏ ngoài cửa.

Khu vườn này dẫn thẳng tới phòng VIP của nhà hàng, bình thường đều có người trông coi, nhưng hôm nay thời tiết đặc biệt lạnh, người canh cửa chắc cũng không chịu nổi, không biết trốn đi nơi nào nghỉ ngơi.

Vừa vặn hợp ý cô.

Thẩm Nam Sơ lững thững đi dạo trong vườn, ý thức mơ hồ, giống như đang suy nghĩ gì, nhưng lại như không có.

Có lẽ ra ngoài hơi lâu, người kia có điện thoại tới, ân cần hỏi cô đang ở đâu, có chuyện gì hay không.

“Bên trong quá nóng, tôi ở khu vườn nhỏ bên ngoài.” Nói xong dừng một chút, nhẹ nhàng bỏ thêm câu: “Anh muốn qua… Cùng tôi sao?”

Người kia vội vàng lên tiếng, nghe ra được vui vẻ và phấn khởi.

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Nam Sơ lại ngẩn người nhìn góc tường.

Trong đại sảnh xa xa truyền đến tiếng người, làm cho cô nghĩ tới cái ban công nhỏ ở nhà hàng trên đỉnh núi ở Hải Thành.

Cũng là đêm tối như vậy, trên đầu chỉ có một ngọn đèn nhỏ, Lục Thời Nghiên đứng ở phía trước, nghiêng người giúp cô lau mặt.

Thật ra ngày đó, ngay cả một ngón tay bọn họ cũng không chạm tới, nhưng mỗi lần hồi tưởng lại, đều cảm giác trái tim bị anh nắm lấy.

“Nam Sơ.”

Âm thanh đột nhiên xuất hiện khiến Thẩm Nam Sơ lấy lại tinh thần.

Quay đầu liền nhìn thấy người đàn ông mang theo hơi ấm chạy ra từ trong đại sảnh, thở hổn hển phun ra sương trắng, trong tay còn cầm áo khoác của cô.

“Bên ngoài lạnh, sao cô không mặc thêm gì.” Nói xong liền đem áo khoác mở ra, khoác lên người Thẩm Nam Sơ.

Dường như bị lời nói vừa rồi của Thẩm Nam Sơ khích lệ, lần này, hắn ta không còn lóng ngóng nữa, động tác làm rất vừa vặn.

“Cảm ơn.” Thẩm Nam Sơ mặc áo khoác vào, ngẩng đầu cười đáp lại hắn ta.

“Cảm ơn gì chứ, nên làm.” Tầm mắt người đàn ông nóng rực nhìn chằm chằm Thẩm Nam Sơ, hơi thở ra càng lúc càng gấp, giống như bên trong có lửa.

Thẩm Nam Sơ nhìn hắn ta, mơ hồ hiểu được ánh mắt kia, tay của người đàn ông đã vươn tới, mắt thấy sắp chạm vào đầu cô, một tiếng còi chói tai đột nhiên vang lên sau lưng làm tay của hắn ta sợ đến mức rụt trở về.

Âm thanh kia đột ngột và thất lễ, Thẩm Nam Sơ sửng sốt, quay đầu lại, phát hiện ngoài khu vườn chẳng biết đã có thêm một chiếc Maybach từ lúc nào.

Cánh cửa phía sau từ từ mở ra dưới ánh nhìn chăm chú của Thẩm Nam Sơ, người trong giấc mơ bước ra khỏi xe, lúc đứng lại đối diện với cô, như thể đang nhìn cô qua một tấm kính…

Prev
Next

Bình luận cho chương "174. Biến Khéo Thành Vụng"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Truyện tương tự

10387
Anh Quốc Chi Chủ
Tháng 4 30, 2025
71232
Xuyên Thư Sau Đương Tuyệt Thế Kiếm Tiên
Tháng 5 7, 2025
85354
Ta Có Thể Nhìn Đến Thương Phẩm Giá Cả Đường Cong
Tháng 5 12, 2025
53509
Đỉnh Cấp Thanh Thuần Tiểu Bạch Hoa Hỏa Bạo Toàn Võng
Tháng 5 3, 2025
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz