metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[ Edit - Caoh ] Sau Khi Bị Bạn Trai Bạn Thân Ngủ Nhầm - 168. Có Người Nhờ Tôi Đưa Thuốc Cho Cô

  1. Metruyen
  2. [ Edit - Caoh ] Sau Khi Bị Bạn Trai Bạn Thân Ngủ Nhầm
  3. 168. Có Người Nhờ Tôi Đưa Thuốc Cho Cô
Prev
Next

Có lẽ vì tối qua khóc lớn trên xe đã dọa chị Linh, sau khi trở về chị ấy lập tức cho Thẩm Nam Sơ nghỉ mấy ngày.

“Thời gian qua em vất vả rồi, em bị cảm cũng đã lâu, mấy ngày này cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe đi, dù sao bên này cũng không có việc gì.” Có lẽ là nghĩ đến chuyện vô vọng, nói xong vẫn không nhịn được thở dài một tiếng.

Thẩm Nam Sơ hoàn toàn không có tâm trạng an ủi, chính cô cũng ngơ ngơ ngác ngác, không thể bình tĩnh lại được.

Về nhà thì không muốn làm gì, nên cô trực tiếp đi vào phòng ngủ, nằm vật ra giường.

Vừa nằm xuống, nước mắt liền theo khóe mắt chảy xuống.

Ở sân bay nhìn thấy Lục Thời Nghiên chống gậy, có lẽ mắt anh vẫn chưa thể nhìn thấy, Thẩm Nam Sơ thật sự suy sụp.

Chẳng trách vừa rồi ở trên xe anh không nhận ra cô.

Năm đó cô đã nghĩ thế nào mà chỉ cần để anh về nhà, mắt anh nhất định có thể chữa khỏi? Còn vì buộc anh rời đi, nói ra những lời tàn nhẫn như vậy?

Hiện tại không chỉ mắt không nhìn thấy, còn bị ép trở thành quân cờ của gia tộc, bán hôn nhân của mình thông gia với người khác…

Bây giờ anh nhất định hận cô chết đi được…

Trong đầu lại bất giác nhớ tới những lời nói ở nhà hàng năm đó, nhiều năm trôi qua như vậy, từng câu từng chữ vẫn luôn rõ ràng, cô thậm chí có thể nhớ tới vẻ mặt của anh lúc đó.

Ban đầu là kinh ngạc hoảng sợ, sau đó là khẩn cầu tha thiết, anh gần như mổ xẻ trái tim mình trước mặt cô, mà cô vẫn tàn nhẫn đến vậy.

Nghĩ tới nghĩ lui, thế mà lại sốt cao, loại tâm trạng tự trách này khiến Thẩm Nam Sơ mặc kệ không quan tâm, cũng mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Trong mơ dường như cô được trở về buổi sáng hôm đó, trong đại sảnh sân bay, cô rốt cuộc đuổi theo, nắm lấy tay anh, giáp mặt xin lỗi: “Xin lỗi, Lục Thời Nghiên, em… Thật sự xin lỗi…”

Lúc ấy anh đứng vững, chống gậy quay đầu lại, đôi mắt ngày xưa luôn trong sáng, giờ đây hoàn toàn bị che khuất sau lớp kính râm.

Người đàn ông bình tĩnh nhìn về phía cô, nhưng không có biểu cảm gì, dùng giọng Oxford lưu loát lễ phép mà khách sáo trả lời một câu: “Xin lỗi, cô là ai?”

Bên tai vang lên một tràng tiếng nói chói tai, giống như lưỡi dao sắc bén xuyên tim.

Thẩm Nam Sơ đột nhiên nhận ra, điều khiến cô đau lòng nhất không phải là sự căm hận của Lục Thời Nghiên, mà có lẽ anh cũng đã sớm quên cô, cô hoàn toàn trở thành người xa lạ trong cuộc đời anh, không để lại một chút dấu vết nào.

Đau lòng đến mức khó có thể kìm nén, cô ôm lấy chính mình cuộn tròn thành một cục, nhưng mà cái âm thanh kia vẫn chói tai phiền lòng.

Giãy giụa mở mắt ra, phát hiện cô vẫn nằm trên giường, ngoài cửa sổ trời đã tối, điện thoại đặt bên gối lại reo không ngừng.

Cầm lên xem, phát hiện mới hơn 9 giờ tối, người gọi điện thoại chính là chị Linh.

Cho rằng lại có việc gấp gì đó, vẫn ấn nút nghe máy.

“Nam Sơ, em có ở nhà không?” Giọng chị Linh từ trong ống nghe truyền tới, Thẩm Nam Sơ còn chưa kịp trả lời đã nghe chị ấy vô cùng lo lắng nói: “Chị đang ở dưới lầu nhà em, em mở cửa cho chị đi.”

Theo đó là âm thanh chuông cửa vang lên trong nhà.

Thẩm Nam Sơ bất đắc dĩ, chỉ có thể chống người dậy khỏi giường mở cửa.

“Bệnh đỡ hơn chưa?” Chị Linh vừa vào cửa đã đưa đồ trong tay vào lòng cô, vui vẻ nói: “Em xem, vừa rồi có người nhờ chị đưa thuốc cho em.”

Thẩm Nam Sơ phản ứng chậm chạp, cúi đầu nhìn túi nhựa trong tay, tim bỗng nhiên đập mạnh: “Ai nhờ chị đưa tới?”

Trong lòng dâng lên một tia hy vọng, khiến cả người cô đều không tự chủ được mà phấn chấn lên.

“Peter.”

Một cái tên xa lạ từ trong miệng chị Linh thốt ra, cũng làm cho trái tim cô vừa mới phấn khởi lại chùng xuống.

“Ồ, chị quên mất em chưa biết tên anh ta.” Chị Linh cười cười, tiếp tục giải thích: “Chính là người nước ngoài chúng ta gặp ban ngày, lúc em đi tìm người kia nói chuyện, chị đã hỏi anh ta số điện thoại. Người ta rất tốt, cũng quan tâm em, hỏi em có phải bị cảm không. Em xem, buổi tối còn cố ý mang túi thuốc này tới, nhờ chị đưa cho em…”

“Không phải chị không biết tiếng Anh sao?” Cảm xúc thất vọng lan tràn, nhưng cô vẫn cố chấp muốn níu giữ một tia hy vọng kia.

“Dùng phần mềm dịch.” Chị Linh cười lộ hàm răng trắng.

“À…” Một tiếng đáp lại trầm thấp vang lên, là tiếng trái tim cô một lần nữa chìm xuống.

Đột nhiên lại rất muốn cười, bởi vì vừa rồi cô đã ảo tưởng.

“Thuốc em nhớ uống nhé, anh ta nói thuốc này là bác sĩ tốt kê đơn, rất hiệu quả. Chị thấy sắc mặt em không tốt lắm, ấm nước ở đâu, chị đun nước cho em…” Chị Linh vừa nói vừa đi vào phòng bếp, Thẩm Nam Sơ ngơ ngác đi theo phía sau chị ấy, giống như mất hồn.

Cô tựa vào khung cửa nhìn động tác của chị Linh, bỗng nhiên ma xui quỷ khiến lại hỏi: “Người nước ngoài kia… Có nhắc đến chuyện của Lục… Eli không?”

Biết rõ không nên, nhưng vẫn không kiềm chế được muốn tìm hiểu.

“Ồ, đúng rồi.” Được cô nhắc nhở, chị Linh cũng nhớ ra: “Người nước ngoài đó nói, sếp của họ có việc đột suất, chuyến đi Tây Ban Nha tạm thời hoãn lại, ngày mai hình như anh ta có hẹn ở khách sạn Đế Hào… Thôi, nhưng mà studio nhỏ như chúng ta, người ta chướng mắt, vẫn là đừng lãng phí thời gian nữa…”

Đợi mãi không thấy Thẩm Nam Sơ đáp lại, Chi Linh quay lại nhìn, thấy cô nửa cụp mắt đứng đó, không biết đang suy nghĩ gì…

Prev
Next

Bình luận cho chương "168. Có Người Nhờ Tôi Đưa Thuốc Cho Cô"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Truyện tương tự

61234
Ta Khi Nào Vô Địch (Hệ Thống Ta Rất Yếu Đừng Đuổi Ta Xuống Núi)
Tháng 5 17, 2025
43711
Số Mệnh Trường Sinh
Tháng 4 27, 2025
74484
Không Thể Nào, Ta Đều Vô Địch, Game Kinh Dị Mới Đến?
Tháng 5 15, 2025
7368
Ở Phòng Phát Sóng Trực Tiếp Thấu Kịch Chư Triều Lịch Sử
Tháng 5 1, 2025
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz