[Edit] Cá Ở Trong Nồi - Tác Giả: Hà Cam Lam - CHƯƠNG 52: BỌN HỌ
Edit: SodaSora
—
Chu Minh Thân trở về thành phố xử lý công việc, Mạnh Giản nằm trên giường nhỏ, cùng con trai hai mắt nhìn nhau.
Đứa con trai ngày hai mươi bốn tiếng thì ngủ hết hai mươi tiếng, lim dim mắt nhìn vào mẹ nó.
“Nhận ra mẹ không?” Cô gối đầu lên tay nhìn bé.
Bé đương nhiên sẽ không phản ứng gì, chuyển tầm mắt nhìn trần nhà. Mạnh Giản nằm cạnh bé, vẫn cảm thấy đứa nhỏ này không phải do mình sinh ra, đến tận bây giờ vẫn cảm thấy không chân thật chút nào.
Chọc chọc vào cánh tay nhỏ nhắn của con, mềm ơi là mềm!
“Sau này phải nghe lời ba nhé…” Cô nói, “Mẹ đôi khi sẽ nói bậy, con phải tha lỗi cho mẹ nhé.”
Nói xong tự thấy mình chẳng uy tín chút nào, có giống lời một nguời mẹ nên nói chút nào đâu?
Cô thở dài một hơi, cô nằm bên cạnh con trai ngẫm nghĩ, làm thế nào để trở thành người mẹ tốt bây giờ?
Lúc Chu Minh Thân trở lại lần nữa đã là mùa xuân năm sau, tháng ba hoa liễu bay khắp nơi, lúc anh tiến vào, Mạnh Giản đang ôm con ngắm hoa.
“Con nhìn này, đây là màu đỏ, nói theo mẹ nào, màu…. đỏ…” Mạnh Giản chỉ vào một bông nguyệt quế đang nở rộ, kiên nhẫn lặp lại.
Mới ba tháng bé cưng đã biết lật người, sức khá mạnh, hai tay vùng vẫy hướng về người đàn ông đang bước vào.
“Không có lương tâm!” Mạnh Giản lẩm bẩm, không phục.
Chu Minh Thân mặc một bộ tây trang màu đen, cởi bỏ nút áo, đưa tay đón đứa bé đang như mèo chiêu tài.
“Nặng thêm nhiều như vậy?” Anh ngạc nhiên nói.
“Ngày nào cũng bế nó, tay mỏi nhừ hết cả rồi” Mạnh Giản giận dỗi.
Từ Lăng từ trên lầu đi xuống, nói: “Cô ôm nó cả ngày hồi nào? Đừng có ở đây tranh công!”
Mạnh Giản bĩu môi: “Như cái bánh bao mỡ vậy, ai mà bế lâu nổi?”
Chu Minh Thân nói: “Trường em gọi đến rồi, không nhập học sẽ bị hạ lớp, em có trở về không?”
Mạnh Giản phản ứng rất lớn, cô nói: “Đương nhiên phải về rồi, khó khăn lắm mới học lên được cao học mà!”
“Thế còn đứa nhỏ?” Từ Lăng chỉ vào đứa bé mũm mĩm.
“Chẳng lẽ tôi ở nhà trông con? Thuê bảo mẫu chứ sao nữa!” Mạnh Giản nói.
Từ Lăng xỉa xói nói, “Cô làm mẹ gì nhẫn tâm vậy!”
Mạnh Giản đưa tay nhéo nhéo mặt con trai, nói: “Tôi đây là đang làm gương cho nó, về sau phải học hành tử tế, nỗ lực tiến lên!”
Chu Minh Thân không nói gì, ôm con trai lên lầu.
“Anh ta không vui sao?” Từ Lăng cầm ly nước, nhướng mày.
Mạnh Giản tay ôm ngực, nhìn cánh cửa phòng bị đóng lại, nói: “Chúng tôi còn nhiều chuyện phải tính sổ, anh ấy còn mơ tôi sẽ ở nhà chăm con á?”