metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Duyên Kiếp Trước Nợ Kiếp Này(Full) - Đừng dễ dàng rời xa

  1. Metruyen
  2. Duyên Kiếp Trước Nợ Kiếp Này(Full)
  3. Đừng dễ dàng rời xa
Prev
Next

Sáng sớm, tôi mệt nhoài, cuối cùng không rời khỏi giường đượcnữa.

Mẹ đã ba lần vào gọi tôi dậy, tôi mơ hồ nói: “Hôm nay con không đi làm.”

“Cái con bé này, có chuyện gì vậy? Có phải có chỗ nào không thoải mái không?” Bàn tay lành lạnh của mẹ đặt lên trán tôi rồi nhanh chóng bỏ ra, sau đó lại lẩm bẩm nói gì đó, cuối cùng thì đi ra khỏi phòng tôi.

Tôi lại mãn nguyện chìm vào giấc mộng.

Thế nhưng thế gian nào có được thanh tịnh như thế, khi tôi còn đang say giấc nồng thì điện thoại bỗng nhiên đổ chuông. Tôi mắt nhắm mắt mở, cố gắng nhỏm người dậy, đưa tay với chiếc điện thoại đặt trên tủ đầu giường, bực mình mở ra xem. Công ty gọi tới, là Trương Đình.

“Tú Nghiên, sao giờ này còn ngủ? Sếp vừa gọi điện tới, yêu cầu nộp kế hoạch công việc của quý này, cậu để nó ở đâu rồi?”

Tôi yếu ớt đáp: “Tớ để ở tầng hai của cái giá phía tay trái trên bàn tớ ấy, cậu tự tìm đi. À, hôm nay tớ không đi làm, giúp tớ xin nghỉ nhé.”

“Cậu bị ốm à? Hay là ở tiệc cưới tối qua bị cái gì làm cho kích động?” Trương Đình cười khanh khách, đúng là con bé này chẳng có ý tứ gì cả.

“Không có thời gian nói chuyện với cậu đâu. Thế nhé, bye!” Tôi vội vàng nhấn nút tắt điện thoại.

Lại vùi người vào trong chăn, trời cao đất dày, giấc ngủ là quan trọng nhất.

Cuối cùng cũng được ngủ thỏa thích đến tận lúc tự tỉnh dậy, tôi mở mắt nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ rồi, bụng đói réo sôi ùng ục.

Tôi nhìn lên trần nhà trắng muốt, nháy mắt mấy cái, ý thức đã quay trở lại, sau đó rất tự nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng nhất, mối quan hệ giữa tôi và Chung Tuấn Hải đã tiến thêm một bước rất xa.

A, tại sao cậu ấy lại chẳng có động tĩnh thế này nhỉ, rõ ràng cả buổi sáng mà không một lần làm phiền tôi, điều này dường như không hợp với phong cách của cậu ấy lắm.

Tôi lăn một vòng ngồi dậy, cầm điện thoại, lập tức mở máy.

Quả nhiên, tin nhắn của Chung Tuấn Hải nhanh chóng truyền tới. “Lợn con, khi nào ngủ dậy thì gọi cho anh nhé!”

Tôi nhìn hàng chữ đơn giản đó, cười ngây ngốc hồi lâu, sau đó gọi điện thoại cho anh. Chuông đổ rất lâu anh mới bắt máy.

“Ngủ dậy rồi à?” Giọng anh trầm thấp.

“Đúng vậy, rất thoải mái.” Tôi nói, đúng lúc ngáp một cái. Chung Tuấn Hải ở đầu dây bên kia nghe thấy cũng khẽ cười.

“Sao anh biết em vẫn ngủ?” Tôi tò mò hỏi.

“Anh gọi điện đến phòng làm việc của em, đồng nghiệp của em nói chuyện với anh, cô ấy còn tò mò hỏi anh là ai.”

Trương Đình chưa từng gặp Chung Tuấn Hải, đương nhiên không biết giọng anh rồi.

“Vậy anh nói thế nào?” Tôi có chút căng thẳng.

“Anh nói anh là bạn trai của em.” Chung Tuấn Hải đắc ý đáp.

“Xong đời em rồi! Anh nói như thế không phải là đưa em lên giàn hỏa thiêu sao?” Tôi vô cùng khổ não, tưởng tượng lúc này Trương Đình không biết đã hưng phấn thành cái gì rồi.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Đừng dễ dàng rời xa"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz