[Drop][Xuyên Nhanh Nữ Phụ] Nam Thần, Chọc Người Nghiện! - Chương 124 - 130 [Hoàn TG3]
- Metruyen
- [Drop][Xuyên Nhanh Nữ Phụ] Nam Thần, Chọc Người Nghiện!
- Chương 124 - 130 [Hoàn TG3]
Thế giới thứ ba: Bệnh kiều
Chương 49
Tay chân bị trói, Tô Quỳ hơi có chút khó khăn chuyển động đầu, ánh mắt hờ hững ngẩng đầu nhìn hắn, không chút để ý nói: “Trì An, cậu muốn làm cái gì?”
Làm tôi trở thành con rối gỗ sao?
Đầu ngón tay lạnh lẽo mang theo hơi lạnh thấu xương sờ lên gương mặt cô, “Cô thì sao? Cô hy vọng ta sẽ làm cái gì?” Trì An cười thê lương, khuôn mặt thanh lãnh dưới ánh đèn nhợt nhạt mang theo quỷ dị, ngón tay quyến luyến không rời trên khuôn mặt Tô Quỳ.
Từ cái trán đầy đặn bóng mịn trượt xuống đến khóe mắt, lướt qua lông mi cong vút của cô, nhìn đôi mắt trong suốt của cô rõ ràng hiện ra ảnh ngược của chính hắn, trong lòng xẹt qua một mảng an ủi, bộ dáng này xuất hiện ở trong đó, làm cho Trì An có một loại cảm giác tựa như hắn là toàn bộ thế giới của Tô Quỳ.
Đầu ngón tay trắng nõn thấm lạnh cuối cùng dừng trên cánh môi hồng nhạt của cô, ái muội dọc theo đường cong vẽ lên.
Tô Quỳ nghiêng mặt né tránh, xúc cảm hơi ngứa trên mặt khiến cô không thoải mái.
Con ngươi rũ xuống, mi rậm hình quạt che đi cảm xúc phức tạp trong mắt, “Nếu tôi nói, tôi hy vọng cậu thả tôi, cậu sẽ đồng ý sao?”
Trì An cười tùy ý, quyết đoán phun ra hai chữ: “Đừng hòng!” Hoàn toàn đem lời mới vừa rồi Tô Quỳ cự tuyệt hắn trả lại cho cô.
Tâm hoàn toàn trầm lại, trước nay Tô Quỳ đến thế giới này đã biết Trì An là nhân vật không thể khống chế nhất trong toàn bộ kịch bản, tính cách thay đổi thất thường, lại bị trong nhà chiều đến mức coi sinh mệnh đến vô cùng hờ hững.
Đây cũng là lý do vì sao lúc cốt truyện bắt đầu, hắn có thể là hứng thú, rồi không chút nào để ý giống như đi mua phiếu quan sát một hội âm nhạc nổi danh một hồi, đi trợ giúp Hàn Khinh Âm, vì cô ta lau đi dấu vết phạm tội.
Tất cả đơn giản là hắn từ khi ra đời đã đứng ở trên đỉnh của xã hội, muốn bất cứ thứ gì không cần hắn mở miệng liền có người lên núi đao biển xuống lửa mang tới cho hắn, hai tay dâng lên. Hắn có đầu óc thông minh, năng lực không tầm thường, cuộc sống ở trên mây khiến hắn cũng mất phải theo đuổi.
Trống rỗng cùng nhàm chán nhân cơ hội mà vào, làm vặn vẹo tâm lý hắn.
“Vậy tùy ý cậu.” Nguyên nhân chính bởi vì hiểu rõ điểm này, Tô Quỳ từ bỏ giãy giụa, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Làn da trong suốt tái nhợt ở dưới ánh đèn hạ lập loè sắc lạnh, cả người giống như con rối búp bê đã không còn hơi thở sinh mệnh, tự tôn kiêu ngạo cô lãnh.
Con mắt Trì An vẫn luôn dừng lại ở trên mặt cô, không có rời đi dù chỉ một chút, nghe được lời này, trên mắt đào hoa hiện lên một tia tàn nhẫn, lực đầu ngón tay không giảm mà tăng, rất nhanh, cánh môi hồng nhạt của Tô Quỳ liền lộ ra sợi máu đỏ.
Ý tứ ám chỉ tưởng chừng như không cần quá rõ ràng, Tô Quỳ quét một chút mở to mắt, mang theo trào phúng không hề cảm tình nhìn lại, tựa như muốn nói: Cậu cũng chỉ có thể làm như vậy thôi sao?