[Drop][Xuyên Nhanh Nữ Phụ] Nam Thần, Chọc Người Nghiện! - Chương 11 - 15
Thế giới thứ nhất: Tàn phế tiểu thư
Chương 11
Tô Quỳ hừ một tiếng, lơ đễnh, “Ngươi chỉ lo đi nói, đi làm, ta còn liền ương ngạnh cho ngươi xem xem!”
Xem cuối cùng rốt cuộc là cái ngụy bạch liên hoa như ngươi chết, hay vẫn là pháo hôi nữ phụ như cô sống!
Phùng Thanh Thanh ngốc lăng hồi dài, nàng ta không nghĩ tới Phùng Yên Nhiên lại dám nói như vậy! Đây chính là ở trước mặt Nhiếp Chính vương Quân Mạc, mà lại có thể dám kiêu ngạo như thế!
Trong lòng Phùng Thanh Thanh tràn ngập mãnh liệt không cam lòng, hai tay xiết chặt, móng tay sắc nhọn đâm thẳng vào lòng bàn tay, đau đớn không thôi.
Nhưng mà cái gì nàng ta cũng không thể làm, chỉ có thể cố nén tức giận, ủy khuất nhìn phía Tô Quỳ, khép nép nói: “Tỷ tỷ sao người lại có thể hiểu lầm ta như vậy. Ta biết người từ trước đến nay không thích Thanh Thanh, nhưng ta còn xem người là chính thân tỷ tỷ tôn kính a.”
Xuy —
Diễn, tiếp tục diễn đi.
Tô Quỳ ngáp một hơi, hiện tại Phùng Thanh Thanh quả nhiên còn chưa có tâm kế. Phương pháp này của nàng ta, không những bôi đen không được Tô Quỳ, ngược lại làm Quân Mạc thấy rõ bản tính thật của mình.
“Ma ma, hiện tại là khi nào rồi, cửa cung khi nào mở vậy?”
Cốc ma ma nghe được câu hỏi liền vội vàng nhìn xung quanh về phía cửa cung một chút. Đúng lúc này cửa bên hông mở ra, mấy đại cung nữ có khuôn mặt nghiêm túc từ bên trong đi ra ngoài.
Mắt nàng sáng ngời, nói khẽ với Tô Quỳ: “Đại tiểu thư, cửa mở rồi.”
Tô Quỳ nhẹ nhàng gật gật đầu, nhìn thoáng qua Phùng Thanh Thanh vẫn quỳ trên mặt đất nức nở như trước, nhếch môi ác liệt cười, “Ủa! Ngươi còn chưa có diễn đủ à? Cửa cung đã mở, nếu như ngươi thích mất mặt xấu hổ thì cứ tiếp tục quỳ đi nha!”
Lời này lập tức bừng tỉnh Phùng Thanh Thanh, nàng ta bỗng nhiên nghĩ đến lời Tứ phu nhân đã dặn lúc trước.
“Mọi vệc không thể cứng rắn đối chọi. Ngươi phải nhớ kỹ, từ ra khỏi cửa Thái sư phủ, ngươi đại biểu đã có thể không phải là một mình ngươi, mà là toàn bộ Thái sư phủ. Nếu Phùng Yên Nhiên làm khó dễ ngươi, cứ việc chịu đựng. Cho dù như thế nào thì nàng cũng không có cách nào trúng tuyển, hoàng gia sẽ không thể bỏ qua, liền để ngươi về sau thành hoàng phi. Sau đó có rất nhiều biện pháp dạy dỗ nàng! Nhớ lấy!”
Lời nói của Tứ phu nhân quanh quẩn trong đầu, thật lâu không tiêu tan, làm Phùng Thanh Thanh toát ra một thân mồ hôi lạnh. Không khỏi hối hận muốn chết, rốt cuộc nàng ta cùng cái người què này so đo làm cái gì cơ chứ. Không phải đã sớm hiểu rằng Phùng Yên Nhiên là nghịch nữ, không sợ trời không sợ đất, cùng nàng so đo sẽ càng làm mất mặt chính mình thôi!
Nương nói rất đúng, chờ sau này nàng trở thành hoàng phi, xem ai còn dám khinh thường, giễu cợt nàng! Đến lúc đó, cũng đừng oán nàng thủ hạ vô tình.
“Tỷ tỷ nói đúng.”
Phùng Thanh Thanh từ trên mặt đất đứng lên, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, chớp mắt liền biến mất.