[Drop][Xuyên Nhanh Nữ Phụ] Nam Thần, Chọc Người Nghiện! - Chương 101 - 105
Thế giới thứ 3: Bệnh kiều
Chương 26
Cô ta không dám nói lời nào, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn bạn thân trước đây nhìn về phía mình bằng ánh mắt căm ghét.
Bởi vì lừa gạt sao? Cô ta cũng không cảm thấy cách làm của mình có cái gì không đúng, hết thảy cũng chỉ là muốn cho chính mình sinh hoạt bình thường giống bao người mà thôi, từ nhỏ cô ta đã phải chịu đựng ánh mắt những người đó nhìn về phía cô ta, tuỳ tiện, chán ghét, như là đang xem một đống rác rưởi.
Cái loại ánh mắt đó làm cô ta có loại xúc động muốn đem tròng mắt bọn họ móc ra rồi hung hăng dẫm nát !
Làm sai chính là mẹ cô ta, không phải cô ta! Dựa vào cái gì muốn cô ta phải thừa nhận tất cả chuyện này?
Mộc Khinh Duyên, ả ta đáng ra không nên tồn tại!
Nhưng trước khi tất cả chưa kết thúc, cô ta chỉ có thể nhẫn, cho dù trong lòng có cuồn cuộn sóng to gió lớn, cô ta lại chỉ có thể buông xuống đầu, ý đồ trốn tránh hết thảy.
“Phanh!”
Thiếu nữ tóc vàng hung hăng đập bàn, “Tôi CMN hỏi cậu trả lời đi! Cậu là người câm à? Cứ nói thật ra! Nói một câu cậu không phải là con riêng, phải không?”
Tô Quỳ cười, cô ta đương nhiên không dám, bởi vì tất cả đều là sự thật.
Làm một lão yêu tinh sống một hai trăm năm, Tô Quỳ đương nhiên có thể nhìn ra Hàn Khinh Âm suy nghĩ cái gì.
Chỉ xem hơi thở càng ngày càng tối tăm quanh thân cô ta liền biết, cô ta đang cực lực nhẫn nại.
Làm tiểu tam là có tội, nhưng đứa trẻ là vô tội. Những lời này có thể áp dụng trên phần lớn người, nhưng tuyệt đối không thích hợp trên người Hàn Khinh Âm .
Từ nhỏ đến lớn, trong tay cô ta không biết lây dính nhiều ít máu tươi, chút này cùng lắm cũng chỉ là trào phúng cô ta hai câu thôi, mà đã bị cô ta phát rồ hành hạ đến chết rồi sau đó hủy thi diệt tích.
Xuất thân người không thể thay đổi, nhưng tư tưởng người có thể thay đổi, nếu Tô Quỳ là cô ta, liền sẽ trong lúc được Hàn Viễn bảo hộ, tìm một khu nhà cũng không phải cao quý như vậy bình phàm cao trung đọc sách, rồi sau đó thi đậu đại học, đi rất xa, hoàn toàn cùng chuyện quá khứ tạm biệt.
Mà không phải không chút nào thấy đủ muốn có càng nhiều, đoạt lấy những thứ vốn dĩ không thuộc về mình.
Phá hư gia đình người khác chính là mẹ cô ta, Mộc Hạm đối xử với Hàn Khinh Âm như vậy cũng đã là tốt lắm rồi, cũng không có xuất hiện tình huống như trong tiểu thuyết ngược đãi con riêng gì đó.
Tâm người a, cùng ba của cô ta Hàn Viễn giống nhau như đúc.
Lòng tham không đáy xà nuốt tượng, cẩn thận nghịch lửa chết cháy như chơi —
Hàn Khinh Âm trầm mặc hoàn toàn đồng nghĩa với cam chịu.
Thiếu nữ tóc vàng tức đến bật cười, ngón trỏ liên tục chỉ vào Hàn Khinh Âm , “Giỏi, giỏi, giỏi, cậu thật giỏi! Cũng là do chúng tôi ngu xuẩn, đều bị cậu lừa đến xoay mòng, cậu thắng! Nhưng lão nương nói cho cậu, chuyện này không để yên!”