[Drop] Ánh Mắt Chấp Niệm - Tiêu Lộ - 🐻Chương 18🐻
Edit: Gấu Đại Tỷ
Beta: Gấu Beo
—————
An Diệc Tĩnh không bị sốt nhưng đầu phía sau lại hơi đau, cô chạm vào, nơi đau đấy hơi nhô lên, còn có chút nhờn, khi lấy tay lại thì trên tay bóng nhẫy, cô lại ngửi cuối cùng cũng biết cái mùi tràn ngập mũi khi vừa tỉnh dậy là gì?
Là mùi dầu cải
“Tối hôm qua không phải tôi gọi đầu bằng dầu cải chứ?” An Diệc Tĩnh hiển nhiên bởi vì cảm giác bóng nhờn kia mà nói năng không mạch lạc.
Lâm Nhiên đang nhàn nhã cất nhiệt kế vào trong ngăn kéo, rồi từ từ mở miệng nói: “Cô phải nên cảm ơn tôi, nếu không cô còn sưng lớn hơn nữa.”
An Diệc Tĩnh trừng mắt với Lâm Nhiên, “Cho nên ý của anh là, anh đã bôi dầu lên đầu tôi?”
“Ừ.” Không hề phủ nhận, còn thêm chút đắc ý.
“Anh cố ý đúng không?” An Diệc Tĩnh lập tức chỉ về phía giường, “Vì tôi chiếm giường của anh?”
Lâm Nhiên ngước mắt nhìn An Diệc Tĩnh, “Nói một cách chính xác là tôi cho phép cô ngủ trên giường mình.”
An Diệc Tĩnh nghe thấy thế, hình như đã xảy ra chuyện gì đấy mà cô không biết, bỗng cười lên kèm theo một chút hưng phấn, “Cho nên, anh tin, nhân cách kia của tôi đã ra nói cho anh biết?”
“Xin lỗi đã làm cho cô thất vọng rồi.” Lâm Nhiên dừng lại, giọng điệu cố ý nặng thêm, mang theo mỉa mai, “Cô ngủ giống như con heo, cái cô gọi là nhân cách kia không hề xuất hiện.”
“Tôi đi gội đầu.” An Diệc Tĩnh nháy mắt mất hứng, đứng dậy đi ra ngoài.
……
Tang Diệp bị cô tiểu Mục lôi kéo chạy hai vòng, lúc trở về ký túc xá thì sắp tắt thở.
Cô giáo tiểu Mục đuổi theo phía sau, cười vỗ vai Tang Diệp nói: “Thể chất của cô thế này cần phải tập luyện thêm.”
Tang Diệp xua tay rồi thở hổn hển, “Tôi…… tôi bỏ cuộc.”
“Sao có thể bỏ cuộc được.” Có ánh sáng trong mắt của cô giáo tiểu Mục, nói rất mạnh mẽ, “Làm người thì không nên từ bỏ, phải……”
Cô tiểu Mục mới nói được một nửa, thì nhìn về phía nào đó, Tang Diệp cũng ngước đầu nhìn theo, cả hai mắt đều nhất trí nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang mở, người từ bên trong bước ra.
“Tôi không nhìn nhầm chứ?” Cô giáo tiểu Mục hỏi.
Tang Diệp dụi mắt, rồi tập trung nhìn, lắc đầu, “Chắc là…… Không.”
“Đây là sáng sớm tinh mơ mà, có chuyện gì nhỉ?” Cô giáo tiểu Mục rất kinh ngạc.
“……” Tang Diệp trố mắt.
Cô giáo tiểu Mục đập vào lưng Tang Diệp, làm cho Tang Diệp thiếu chút nữa quỳ xuống, giọng điệu vừa bàn tán lại kèm theo hưng phấn, “Này, tôi đã cảm thấy cô giáo An và thấy Lâm có vấn đề mà, bây giờ trai đơn gái chiếc ở chung một phòng qua đêm?”