metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘052〙

  1. Metruyen
  2. [Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh
  3. 〘052〙
Prev
Next

〔05 − 02 − 2025〕

Bối Khuynh Xử Nữ được Du Đường Thiên Yết ôm vào lòng, cô nắm chặt vạt áo của anh, tâm trạng vẫn luôn kìm nén từ lúc về nhà đến giờ không khống chế nổi nữa.

Cô không phát ra bất cứ âm thanh nào nhưng anh vẫn cảm giác được sự ẩm ướt âm ấm trước ngực. Chàng trai đỡ gáy cô, giọng rất đỗi dịu dàng: “Ngoan, vào trong đã.”

Anh đưa cô vào phòng, sau đó đóng cửa và ngồi xuống bên mép giường rồi kéo cô ngồi lên đùi mình.

Du Đường Thiên Yết nâng mặt cô lên, nhìn vào đôi mắt ánh nước của cô và nhẹ nhàng dỗ dành: “Khóc thì khóc thành tiếng đi, không cần phải nín lại, nhé?”

Bối Khuynh Xử Nữ tựa vào người anh khẽ khàng khóc sụt sùi, từng tiếng từng tiếng như đâm vào trái tim anh.

Thật ra tối nay Du Đường Thiên Yết cũng lo lắng chẳng ăn nổi cơm, anh có thể tưởng tượng ra được một khi Bối Nhuận Khang và Viên Phượng Nhiên biết chuyện này thì cả nhà sẽ náo loạn đến nhường nào, nếu vết thương lòng của cô gái lại bị xé toạc ra lần nữa liệu cô có chịu nổi không đây. Thậm chí anh còn muốn lao thẳng đến nhà hàng để túc trực bên cạnh cô.

Bối Khuynh Xử Nữ khóc một lúc lâu, anh dịu dàng lau đi nước mắt giúp cô rồi cất giọng trấn an: “Còn khóc nữa là tim tớ bị Xử Xử làm vỡ luôn rồi.”

Cô hít hít mũi, giơ tay ôm cổ chàng trai và vùi đầu vào lồng ngực anh.

“Sao lại đáng thương thế này.” – Du Đường Thiên Yết bất đắc dĩ cười cười, tay vuốt ve mái tóc mềm mại của cô.

Lát sau cô mới nhẹ giọng nói đứt quãng: “Tớ… Tớ vốn nghĩ tối nay vạch trần được Bối Nguyệt Kim Ngưu rồi tớ sẽ rất vui, nhưng… Tớ vẫn thấy buồn…”

“Ừ, tớ biết. Xử Xử phải chịu oan ức nhiều rồi.” – Vậy nên nhất thời bộc phát ra thế này dĩ nhiên cảm xúc sẽ mất kiểm soát.

Du Đường Thiên Yết hỏi thái độ của ba mẹ cô thế nào. Sau khi nghe Bối Khuynh Xử Nữ nói xong, anh bảo: “Thật ra cô ta có bù đắp thế nào cũng không lấp đầy được những tổn thương gây ra cho cậu. Cậu không cần phải thấy áy náy vì cô ta đáng bị như vậy.” – Có một số nỗi đau đi theo con người ta cả đời.

Anh bóp bóp dái tai cô và khẽ hôn lên đó.

“Sau này tớ sẽ kiếm tiền đưa cậu đi khám tai. Dù không chữa được hết tớ vẫn thích cậu.”

Hốc mắt Bối Khuynh Xử Nữ ươn ướt, tay ôm chặt anh hơn.

Hồi lâu sau, anh thấy thời gian trên điện thoại đã mười giờ bèn hỏi cô có muốn về phòng nghỉ ngơi không.

Cô nắm nhẹ đầu ngón tay anh, thủ thỉ: “Tớ không muốn ở một mình, tớ muốn ở với cậu thêm chút nữa…”

Du Đường Thiên Yết cười khẽ, sau đó đứng dậy bế bổng cô lên thả xuống giường rồi anh nằm xuống bên cạnh và ôm lấy cô: “Thế này được không?”

“Nhỡ tẹo nữa có người tới gõ cửa thì làm sao?”

“Yên tâm đi, không có đâu. Nếu có người đến thật tớ sẽ trùm cậu trong chăn, cậu nhỏ xíu thế này sao người ta phát hiện được.” – Nói rồi anh hôn một cái lên chóp mũi cô.

Prev
Next

Bình luận cho chương "〘052〙"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz