[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘033〙
〔27 − 01 − 2025〕
Dù cho giờ phút này nhịp tim đang đập nhanh như một chú nai chạy loạn vì cái ôm của chàng trai nhưng thức ăn ngon đã đưa đến miệng thì nào có đạo lý không ăn cơ chứ…
Bối Khuynh Xử Nữ cắn một miếng nhỏ, mùi vị ngòn ngọt cay cay tức khắc lan tỏa khắp khoang miệng. Cô hạnh phúc cong khóe môi, Du Đường Thiên Yết thấy vậy cũng cười theo: “Ngon không?”
“Ừm…” – Ngon chết đi được _(:з” ∠)_.
Sau đó anh thả cô xuống và tiếp tục đưa miếng gà còn dư lại đến bên mép cô. Bối Khuynh Xử Nữ há miệng chuẩn bị cắn thì anh đột nhiên rụt tay về.
Ơ!
Du Đường Thiên Yết cố ý trêu cô bằng cách liên tục lùi về bức tường phía sau để cô không ăn được. Bối Khuynh Xử Nữ giận dỗi ép sát gần anh, cuối cùng nắm chặt tay chàng trai và thành công ăn được miếng gà rán.
Song đương khi đang ôm eo cô, Du Đường Thiên Yết bất chợt xoay người đè cô lên tường khiến cô sửng sốt không thôi. Ánh đèn ấm áp trên trần rọi xuống khuôn mặt cô, soi sáng từng lớp đỏ hây hây.
Trong mắt Du Đường Thiên Yết, hai má của cô gái hơi phồng phồng vì miệng đang nhai nửa miếng gà chiên vừa rồi, khuôn mặt thì nhỏ nhắn trắng trẻo và căng mọng như thể bóp ra nước.
Anh bèn cất tiếng trêu ghẹo cô: “Không phải bảo không ăn à, hửm?”
“Ừm…” – Cô chột dạ nhìn sang chỗ khác.
Du Đường Thiên Yết giơ tay đặt ngón tay lên khóe miệng của Bối Khuynh Xử Nữ, nhẹ nhàng lau đi sốt tương còn dính trên đó giúp cô: “Mèo ham ăn.”
Trái tim cô đập hẫng một nhịp.
Sau đó Du Đường Thiên Yết buông tay rồi kéo cô ngồi xuống ghế sofa với mình, sau đó anh đẩy nguyên hộp gà rán đến trước mặt cô bảo: “Muốn ăn thì ăn đi, tớ gọi cả phần cho cậu đấy.”
Hóa ra từ nãy đến giờ là trêu cô!
Thế là hai người ngồi trên ghế sofa ăn chung với nhau, Bối Khuynh Xử Nữ lại kể về câu chuyện ăn gà rán thuở bé của mình. Khi ấy tính cách của cô rất hướng nội, có lần cả gia đình đến nhà người ta làm khách, nhà họ có vài đứa trẻ, vì vậy ba mẹ chúng đã mua một phần gà rán cho cả bọn, nhưng những đứa trẻ khác tranh nhau lấy hết, cuối cùng chỉ chừa cho cô một cái cánh nhỏ xíu…
Du Đường Thiên Yết nghe xong bèn cười trêu: “Đồ ngốc, vậy sao cậu không nhanh chân một chút?”
“Họ rất dữ luôn, tớ cướp không lại họ…”
Du Đường Thiên Yết không khỏi buồn cười: “Không sao, sau này cậu muốn ăn cái gì tớ cũng cho cậu.”
Trong lòng Bối Khuynh Xử Nữ ấm áp, cong môi đáp: “Ừm.”
Ăn gà rán xong, hai người đi đánh răng lại lần nữa rồi trở về phòng. Sau khi nằm lên giường, cô trông thấy Du Đường Thiên Yết đi đến nằm xuống ghế sofa và dùng áo khoác đắp người.
Bối Khuynh Xử Nữ xoắn xuýt một hồi bèn lên tiếng: “Cậu có muốn… Lên giường nằm không?” – Hỏi xong, cô nhanh chóng giải thích: “Giường lớn lắm, cậu có thể nằm để đắp chăn, nếu ngủ ghế sofa có thể sẽ bị cảm đấy…”