[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘025〙
〔19 − 01 − 2025〕
Bối Khuynh Xử Nữ không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung cảm giác của mình vào giờ phút này.
Cơ thể nhỏ nhắn được anh khóa kín trong phạm vi lãnh thổ của riêng mình, hơi thở nóng bỏng của chàng trai phả vào tai, là một sự thân mật chỉ có giữa người yêu với nhau.
Nhưng bất ngờ thay là cô lại không phản kháng hay có ý định đẩy anh ra, chỉ cảm giác như mình đang bước trên những đám mây bồng bềnh, cả người nhẹ bẫng.
Nghe câu “Hình như cậu chưa từng yêu đương” kia của Du Đường Thiên Yết, tâm tư Bối Khuynh Xử Nữ như bị đâm trúng.
Không phải chưa từng yêu mà là từ nhỏ đến lớn, cô chẳng bao giờ tiếp xúc với con trai và cũng không chủ động bắt chuyện với nam sinh.
Mà trong phạm vi quan sát ở khoảng cách gần của Du Đường Thiên Yết, cô gái đang mím nhẹ môi, làn da ửng sắc hồng đào, hàng mi như chiếc cọ nhỏ đang run run khẽ khàng, mười ngón tay nắm chặt vạt đầm đến độ khiến nó nhăn nhúm.
Bàn tay đặt sau lưng cô của anh siết chặt không ngừng.
Sau đó Bối Khuynh Xử Nữ phát hiện cơ thể Du Đường Thiên Yết đến gần thêm đôi chút, rồi anh cất giọng khàn khàn nói với cô: “Nhắm mắt lại.”
Cô hơi sửng sốt, dần dần nhắm mắt lại.
Nhưng thực chất trong nội tâm đã hoảng loạn không thôi, nhịp tim đập nhanh liên hồi như thể chỉ một giây tiếp theo thôi nó sẽ báo động hỏng vì phải hoạt động năng suất cao.
Bối Khuynh Xử Nữ không biết anh muốn làm gì…
Vài giây sau, âm thanh khàn đặc của Du Đường Thiên Yết lại vang lên: “Được rồi.”
Cô lập tức mở mắt ra, sau đó lại đối diện ngay với ánh mắt ngập tràn ý cười của anh: “Cậu đỏ mặt ra thế này sẽ khiến người ta cho rằng tớ thật sự làm gì đó với cậu đấy.”
Nhưng thật ra anh có làm cái gì đâu cơ chứ.
Chỉ là không kìm nổi muốn trêu ghẹo chút thôi mà.
Du Đường Thiên Yết ngồi thẳng người lại, cô gái đồng thời nhẹ nhàng thở hắt ra vài hơi, ổn định nhịp tim tăng nhanh của mình. Cô tưởng vừa rồi anh sẽ hôn lên thật.
Nếu hôn lên thật thì…
Huhuhu cô đang suy nghĩ bậy bạ gì thế này! Chẳng lẽ cô đang mong chờ nó sao?!
Cô hổ thẹn với lòng đến độ phải quay mặt sang chỗ khác, Du Đường Thiên Yết thấy vậy thì nghĩ Bối Khuynh Xử Nữ không vui, anh khẽ nhíu mày dịu giọng hơn hỏi: “Có phải tớ làm gì sai khiến cậu cảm thấy bị xúc phạm không.”
Bối Khuynh Xử Nữ ngơ ra, lát sau cô quay đầu nhìn về phía anh, lại nghe thấy anh bảo: “Nếu tớ khiến cậu khó chịu thì tớ xin lỗi.”
Cô vội vàng lắc đầu, giọng nhỏ nhẹ dịu dàng: “Không có…”
Anh cong môi cười: “Ồ, thế là cậu xấu hổ nhỉ.”
Bị nói trúng tim đen làm cô vừa ngượng vừa giận, yếu ớt đẩy anh ra: “Thiên Yết, tớ không muốn nói chuyện với cậu nữa…”