[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘014〙
〔07 − 01 − 2025〕
Dứt câu, Du Đường Thiên Yết kéo Bối Khuynh Xử Nữ ra khỏi phòng học, để lại hai người bị sỉ nhục chẳng thốt nên lời kia.
Trên hành lang có người qua lại, lúc này chàng trai mới buông lỏng tay ra.
Cô không ngẩng đầu lên nhìn anh, vành tai đỏ bừng, cảm giác như nhiệt độ ở cổ tay nơi anh nắm ban nãy đang tăng vọt không ngừng rồi lan tràn khắp toàn thân như dòng điện.
Hai người lẳng lặng đi xuống lầu, lát sau, Bối Khuynh Xử Nữ ngửa đầu nhìn Du Đường Thiên Yết và phá vỡ sự im lặng: “Vừa rồi cảm ơn cậu đã nói giúp tớ, chỉ là… Tớ biết thành tích tớ thật ra không tốt đến thế, nếu không phải có đề cậu cho…”
Chàng trai quay đầu dòm cô, sau đó lên tiếng cắt ngang: “Vốn dĩ chẳng có cái gì gọi là ví dụ mẫu tương tự cả.”
Du Đường Thiên Yết bất đắc dĩ thở than: “Bối Khuynh Xử Nữ, cậu ngốc thật đấy.”
??!!
“Cậu tưởng giống như trong phim, có thể len lén đi vào văn phòng của giáo viên rồi bí mật lấy được đề trong máy tính thật à? Hơn nữa đây chỉ là một bài kiểm tra nhỏ không mấy quan trọng thôi.” – Chỉ có mỗi cô là xem trọng nó đến thế.
“Vậy những đề kia…”
“Tôi thuận tay tổng hợp lại vài dạng đề, phạm vi kiểm tra nằm trong một bài mục như vậy, không cần đoán cũng biết sẽ kiểm tra cái gì mà.”
Bối Khuynh Xử Nữ: “!!”
Cô ngây như phỗng: “Vậy tại sao cậu lại bảo với tớ đó là đề mô phỏng?”
Du Đường Thiên Yết xoay lại nhòm cô, hỏi ngược lại: “Nếu tôi không nói thế thì cậu có nghiêm túc làm bài không?”
“…”
Ban nãy khi đứng ở cửa thấy cô và họ cãi cọ trong phòng học, anh đã đoán được dù ít dù nhiều cô đã hiểu sai ý, anh hoàn toàn không nghĩ vậy mà mình sẽ tăng thêm gánh nặng tâm lý cho cô.
Chỉ là Du Đường Thiên Yết không muốn thừa nhận rằng ngày đó lúc nghe mẹ mình bảo Bối Khuynh Xử Nữ nhốt mình trong phòng cả ngày vì học nên lòng anh thấy không thoải mái một cách khó hiểu, vì vậy anh đã tổng hợp các dạng câu kiểm tra lại cho cô.
“Đừng tự cảm thấy thành tích của bản thân không tốt như thế, ai cũng học tập để thi, kiểm tra. Mà chẳng qua cậu chuẩn bị đầy đủ hơn họ mà thôi.”
Lời nói của chàng trai đánh thẳng vào trái tim cô, cảm giác được khích lệ nhất thời ùa đến.
Cô thở phào nhẹ nhõm rồi gật đầu cười một tiếng.
Sau khi xuống dưới lầu, Bối Khuynh Xử Nữ mới sực nhớ ra một chuyện: “Đúng rồi, nhóm Tằng Dương Bảo Bình với Lạc Đình Thiên Bình đâu rồi? Cậu không gọi họ cùng đi ăn cơm sao?”
“Chiều nay bọn họ đều bận việc.”
Bối Khuynh Xử Nữ ngơ ngác, yếu ớt bổ sung thêm: “Song Ngư cũng có việc bận.”