[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘041〙
〔30 − 01 − 2025〕
Môi Du Đường Thiên Yết mang theo hơi lạnh của đêm mùa đông, nhưng vào khoảnh khắc chạm lên cánh môi cô, nó lại trở nên ấm nóng như lửa.
Nụ hôn đầu của cậu thiếu niên xen lẫn sự non nớt và căng thẳng, tan chảy cùng tình yêu và niềm vui thích. Song anh nhanh chóng làm chủ được, dịu dàng ngậm môi cô gái thăm dò đầy tò mò.
Quả thật như tưởng tượng của anh, môi cô mềm mại ngọt đến nao lòng, thoang thoảng hương vị bạc hà man mát tản ra giữa răng môi. Du Đường Thiên Yết khẽ cong môi, hôn sâu và nghiêm túc hơn.
Mà trong đầu Bối Khuynh Xử Nữ giờ đây chỉ có duy nhất một suy nghĩ — Hóa ra đây chính là hôn môi.
Từ sáng hôm nay, cô không ngừng tưởng tượng nếu lúc ấy anh thật sự hôn lên thì sẽ có cảm giác thế nào, mà khi đó cô chẳng ngờ lần thứ hai sẽ đến nhanh như vậy.
Đầu óc cô hỗn loạn ngổn ngang, chỉ cảm thấy choáng váng hoa mắt, tim đập nhanh như thể sắp nhảy lên cổ họng chật hẹp, thậm chí cô gái không cách nào suy nghĩ được như bình thường.
Cô là ai, đang ở đâu, cô không biết gì cả, chỉ biết Du Đường Thiên Yết đang hôn mình.
Nhiệt độ trên khuôn mặt Bối Khuynh Xử Nữ bất chợt tăng nhanh, tay cô nhẹ nhàng đặt trước ngực anh, cơ thể ngã ra sau theo bản năng nhưng may mắn đã có anh đỡ tay ở gáy. Sau đó Du Đường Thiên Yết ôm eo cô, ôm chặt cô vào lòng hơn.
Cô gái nhỏ bé rúc trong lòng chàng trai, tiếp nhận nụ hôn của anh.
Nụ hôn kéo dài về sau, Du Đường Thiên Yết dần chuyển từ dịu dàng sang nóng bỏng mạnh mẽ. Anh mút môi của Bối Khuynh Xử Nữ, liếm hút phát đau, cô khẽ “ưm” một tiếng nhưng vẫn không có sức đẩy anh ra.
Cuối cùng Du Đường Thiên Yết cũng dừng lại và mở mắt ra. Trong tầm nhìn, gương mặt nhỏ nhắn vốn trắng sáng của cô gái giờ phút này đỏ bừng bừng, đôi mắt cụp xuống, hàng mi dài run run tựa như đang nhảy múa tinh ranh khiến cơn sóng trong lòng người dâng trào lần nữa.
Anh mỉm cười nhẹ, liếc ra sau lưng một vòng rồi dịu dàng trấn an: “Đừng sợ, không ai thấy hết.” Ở khu vực đầu con đập không có nhiều đèn sáng, tầm nhìn mờ tối thành thử hiện tại cũng không có ai ngoài họ.
Lời này ám chỉ đến sự xấu hổ do bị người khác cắt ngang vào lúc sáng, mà giờ phút này giữa họ sẽ không bị bất kỳ yếu tố bên ngoài nào làm phiền nữa.
Bối Khuynh Xử Nữ cúi thấp đầu hơn, dáng vẻ ngượng ngùng làm lòng Du Đường Thiên Yết ngứa ngáy vô cùng. Anh nắm tay cô, giọng khản đặc đi phần nào: “Cậu mà thẹn thùng thế này tớ sẽ không nhịn được muốn hôn cậu đó.”
“…” – Người này sao lại như vậy hả QAQ.
Ngón tay anh vuốt ve cằm cô, cất lời nhè nhẹ: “Vừa rồi tớ làm vậy có khiến Xử Xử cảm thấy khó chịu không?”
“Hửm?” – Cô hơi ngây người.
“Vừa rồi tớ không hỏi có được hôn cậu hay không.” – Du Đường Thiên Yết vén tóc rơi bên má cô ra, cười yếu ớt: “Tớ sợ nếu hỏi sẽ làm Xử Xử xấu hổ trốn tránh tớ.”