[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘029〙
〔23 − 01 − 2025〕
Bối Nguyệt Kim Ngưu hoàn toàn không ngờ rằng kế hoạch mà bản thân mình tự cho là hoàn hảo lại bị phá vỡ, chỉ thấy Bối Khuynh Xử Nữ từng bước tiến về phía họ, lòng cô ta cũng chìm xuống tận đáy cốc.
Trong phòng có rất nhiều bạn học thích Bối Khuynh Xử Nữ, ai cũng vui vẻ náo nức vẫy tay chào cô khiến Bối Khuynh Xử Nữ hơi sửng sốt. Cô cong môi cười, cũng vẫy tay đáp lại họ.
Từ bé đến lớn, cô luôn thu mình vào một góc chẳng ai biết đến, cảm giác tồn tại cực kỳ mờ nhạt. Cô nghĩ tất cả mọi người đều ghét mình, ngờ đâu khi cô đột phá bản thân trở nên xán lạn hơn thì cô lại nhận được vô số ánh nhìn thiện cảm từ nhiều người.
Cô gái đi tới trước mặt đồng đội của mình, Vương Hạc Khanh thấy cô thì mừng đến nỗi suýt chảy nước mắt: “Xử Nữ, cuối cùng cậu cũng đến, bọn tớ còn tưởng sẽ không gặp được cậu…”
Viên Dục Phiên lập tức vung một bạt tai qua: “Mẹ kiếp, cậu có biết nói chuyện không đấy.”
“Miệng mắm miệng muối…”
Bối Khuynh Xử Nữ mỉm cười, đảo mắt đối diện với ánh nhìn trầm lắng của Du Đường Thiên Yết. Sắc mặt cô hơi ửng đỏ, cong môi nói: “Xin lỗi vì để các cậu chờ lâu, vừa nãy trên đường có hơi kẹt xe.”
Du Đường Thiên Yết dịu dàng đáp: “Đến là tốt rồi.”
Sau đó Bối Khuynh Xử Nữ lại chuyển tầm mắt về phía đội 〈 Nai 〉 bên cạnh, ánh mắt giao thoa với Bối Nguyệt Kim Ngưu. Vẻ mặt cô không hề thay đổi nhưng người nào đó thì lập tức chột dạ liếc sang nơi khác.
Thời khắc này khí thế của Vương Hạc Khanh đã tăng cao, châm biếm ngược lại đám bọn họ: “Tôi thấy bây giờ chắc phải làm các cậu thất vọng rồi, nếu mà có thời gian rảnh rỗi quá thì chi bằng quay về học thuộc bản thảo cho tốt đi, dù sao thời gian còn lại của các cậu cũng chẳng còn nhiều.”
Các cô gái đội 〈 Nai 〉 giận phát cười: “Tôi thấy mấy người mới không còn nhiều thời gian đấy, nên quý trọng cơ hội đứng trên sân khấu cuối cùng trong năm nay đi.”
Dứt lời, họ xoay người rời đi. Bối Nguyệt Kim Ngưu bỗng nghe có người gọi mình ở sau lưng.
Cô ta quay đầu lại, là Bối Khuynh Xử Nữ.
“… Có chuyện gì không?”
Bối Khuynh Xử Nữ tiến đến gần cô ta rồi chợt cười một tiếng, sau đó chuyển tầm nhìn về phía sau phòng: “Chị xem ai đến kìa?”
Bối Nguyệt Kim Ngưu nghiêng đầu theo hướng mắt của cô thì thấy tại vị trí gần cửa phía cuối phòng học ——
Bối Nhuận Khang và Viên Phượng Nhiên đang ngồi đó.
Vốn dĩ hôm qua cô ta rất mong chờ sự xuất hiện của ba mẹ, nhưng chẳng hiểu sao vào giờ phút này trong lòng lại trào dâng một nỗi lạnh lẽo khiến người ta thấp thỏm không yên.
“Ba mẹ đến xem bọn mình thi, nên là chị em mình phải biểu hiện thật tốt, không phải ạ?” – Bối Khuynh Xử Nữ hỏi.