[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘028〙
〔21 − 01 − 2025〕
Bối Nguyệt Kim Ngưu cúi đầu, chỉ có thể nén nỗi bất mãn trong lòng xuống chứ chẳng dám phản bác lại: “… Biết rồi ạ.”
“Đi ăn cơm.” – Mẹ lạnh giọng nói.
Bối Nguyệt Kim Ngưu ngẩng đầu lên nhìn Bối Khuynh Xử Nữ, trong lòng căm phẫn ngứa cả răng nhưng chỉ đành xoay người đi vào phòng ăn.
Viên Phượng Nhiên thật sự không ngờ trong một số chuyện, tính cách của hai cô con gái bà lại chênh lệch nhiều đến thế. Bà sờ đầu Bối Khuynh Xử Nữ bảo: “Được rồi, đi đưa canh đi con.”
“Vâng.”
Cô đi đến trước cửa phòng Du Đường Thiên Yết, chàng trai mở cửa sau hai tiếng gõ.
Khóe miệng Bối Khuynh Xử Nữ cong cong: “Nè, cho cậu uống đó, hôm nay cậu cũng vất vả nhiều, mau uống đi.”
Vừa rồi Du Đường Thiên Yết có nghe được âm thanh mơ hồ từ trận cãi cọ ngoài phòng khách, giờ phút này nom đôi mắt hơi đỏ lên của cô gái trước mặt, anh lập tức nhíu mày, nhận lấy canh rồi kéo cô vào phòng.
Anh áp cô lên cửa, cụp mắt nhìn cô và cất giọng khàn khàn hỏi: “Ai bắt nạt cậu?”
Bối Khuynh Xử Nữ ngơ ngác chớp mắt, mỉm cười đáp: “Không có mà…”
Chàng trai đột nhiên cầm tay cô, đáy mắt trầm xuống: “Là cô ta làm à?” – Trên mu bàn tay trắng nõn của cô gái hơi ửng đỏ vì canh gà tràn ra ban nãy, nhìn vào vô cùng nhức mắt.
“Tớ muốn bưng canh đến cho cậu mà Bối Nguyệt Kim Ngưu không cho, nhưng may mà mẹ mắng chị ấy. Lần này mẹ đứng về phía tớ, không sao đâu, không đau.”
Dáng vẻ vì không muốn anh lo mà tươi cười của cô càng khiến người ta đau lòng hơn. Du Đường Thiên Yết dẫn cô đi vào, sau khi đặt chén canh lên bàn, anh lại đưa cô đến phòng vệ sinh.
Vẻ mặt Bối Khuynh Xử Nữ mờ mịt, tiếp đó cô thấy chàng trai mở vòi nước và kéo tay cô tới rửa rửa dưới nước lạnh.
“Thật ra thì không sao đâu mà…” – Cô khẽ nói.
Anh không thèm phản ứng cô, kiên quyết giữ vững lựa chọn của mình.
Bối Khuynh Xử Nữ không kìm được dừng ánh mắt trên bàn tay thon dài của anh, rõ ràng nước lạnh buốt vô cùng nhưng vị trí nơi anh nắm lại đang nóng lên không ngừng, hun đốt cả gò má cô.
Sau khi rửa nước xong, Du Đường Thiên Yết mới buông cô ra rồi dịu dàng dặn dò: “Nếu còn thấy đau thì phải bôi mỡ nóng vào, trong phòng tớ không có.”
Cô ngoan ngoãn gật đầu: “Cảm ơn cậu, Thiên Yết ~”
Du Đường Thiên Yết nhìn cô, yếu hầu nơi cổ chuyển động, tròng mắt đen đặc cuồn cuộn cảm xúc nồng đậm. Bối Khuynh Xử Nữ khó hiểu ngước mắt nhìn anh mãi không lên tiếng, lúc này đột nhiên phần ót bị ấn một cái khiến cô thuận thế ngã vào lòng anh.
Đầu cô tựa lên lồng ngực Du Đường Thiên Yết, đôi con ngươi phóng đại, đầu óc thì trống rỗng.
Sao đột nhiên anh lại ôm cô… ?!