[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘020〙
〔13 − 01 − 2025〕
Tiếng ép hỏi của chàng trai vang lên trên đỉnh đầu.
Bối Khuynh Xử Nữ nhìn Du Đường Thiên Yết gần mình trong gang tấc, đôi con ngươi phản chiếu khuôn mặt cô mà trong lòng sợ hãi, trái tim đập bịch bịch như có con nai nhỏ chạy lung tung bên trong vậy.
Sắc mặt cô đỏ ơi là đỏ, giả vờ đẩy anh ra: “Có người đó…” – Lát nữa lỡ ai đó đến thì phải làm sao!
Nhưng anh không có ý định để cô đi, trái lại cơ thể càng áp sát đến cô hơn, bao bọc cô trong phạm vi của mình.
Bối Khuynh Xử Nữ cảm giác mặt mình như bị hun lửa, không thể động đậy được.
Du Đường Thiên Yết cất tiếng: “Đừng mong trốn tránh vấn đề.”
Khi này cô mới bắt đầu suy nghĩ, nhưng lại không hiểu ý câu hỏi vừa rồi của anh, lúc nào chuyển về là thế nào, chẳng lẽ anh…
Nom vẻ mặt mơ màng của cô gái, anh nhướn nhẹ mày: “Bây giờ còn cả nghe không hiểu à?” – Anh bất lực trước phản ứng chậm chạp của cô: “Đúng là ngốc.”
“Này…” – Sao người này cứ nói cô ngốc mãi vậy?
Bối Khuynh Xử Nữ đang định mở miệng nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng của giáo viên ngoài cửa: “Vợt cầu để ở kệ cuối cùng của dãy.”
Sau đó có tiếng bước chân vang lên, càng lúc càng gần. Cô sợ hãi ngây người, bèn ngẩng đầu nhìn Du Đường Thiên Yết.
Chàng trai nhíu chặt mày khi bị quấy rầy giữa chừng, giây kế tiếp, anh đặt tay sau ót cô và ôm cô xoay người, bao phủ hoàn toàn cô gái nhỏ bé trước mặt.
Trông bộ dạng bị dọa sợ của cô, tay đặt sau ót của anh dùng thêm sức ấn đầu cô vào lồng ngực mình, cản trở toàn bộ tầm nhìn của cô.
Bên này Trịnh Kiều Sư Tử đợi mãi không thấy Bối Khuynh Xử Nữ về đành tự mình đi lấy vợt tiến đến cuối, khi quay đầu thấy cảnh này thì khiếp sợ ngớ ra tại chỗ.
Trong tầm mắt là một nam sinh đang đưa lưng về phía cô, còn cô gái trước mặt được anh ôm lấy. Khoảng cách giữa hai người họ thân mật, không cần nhìn cũng biết họ có quan hệ ra sao và đang làm gì.
Cô vốn đang buồn bực tự hỏi ai lại lén lút hẹn hò ở đây, ngờ đâu khi nhìn kỹ lại bóng lưng nam sinh thì cô nhận ra đây là Du Đường Thiên Yết!!
Trịnh Kiều Sư Tử vẫn chưa thoát khỏi cơn bàng hoàng, mắt khẽ liếc một cái và thấy ống tay áo với chiếc nơ con bướm nhạt màu, sau khi nhớ lại gì đó cô vô cùng sửng sốt —— Cô đoán được cô gái trước mặt Du Đường Thiên Yết là ai.
Chỉ thấy Du Đường Thiên Yết hơi liếc mắt sang, thấy Trịnh Kiều Sư Tử cũng kinh ngạc nhưng không hề có bất kỳ ý định đẩy Bối Khuynh Xử Nữ ra mà anh lại giơ tay làm động tác “suỵt”.
Cảnh tượng trước mắt này đây đánh cho Trịnh Kiều Sư Tử một cú, trong đầu cô bắt đầu nổi sóng to gió lớn.
Vài giây sau, cô cụp mắt, cầm vợt cầu rồi xoay người đi ra cửa.