[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘061〙
〔14 − 02 − 2025〕
Dù gia đình hai bên có ngăn cản đến thế nào thì trước giờ Du Đường Thiên Yết chưa từng có ý định từ bỏ tình cảm này.
Ban đầu khi tỏ tình với cô, anh đã nói với cô rằng, hiện tại hai người ở bên nhau, anh tạm thời không thể cho cô một cuộc sống tốt về vật chất, sợ rằng cô sẽ chịu thiệt thòi. Nhưng Bối Khuynh Xử Nữ nói cô không sợ, mà anh cũng cam kết chỉ cần cho anh thêm vài năm, anh sẽ cho cô một tương lai đáng phó thác.
Thời điểm ấy Du Đường Thiên Yết cũng biết nếu mình từ bỏ thì cô gái nhỏ này sẽ khổ sở đến nhường nào.
Cô gái anh cưng chiều trong lòng bàn tay, từ nhỏ luôn sống dưới cái bóng của Bối Nguyệt Kim Ngưu, chẳng được ba mẹ quan tâm nhiều, tai còn không nghe được, vô cùng thiếu cảm giác an toàn. Có thể làm cô rộng mở cánh cửa trái tim để thích một người chứng tỏ cô thật sự rất tín nhiệm anh.
Anh không thể tự tay dệt nên một giấc mộng đẹp cho cô rồi lại tự tay xét nát nó đi được.
Lần này sau khi xảy ra chuyện như vậy, Du Đường Thiên Yết nói anh muốn suy nghĩ kỹ thật ra là nghĩ cách làm thế nào để ba Bối mẹ Bối đồng ý cho họ tiếp tục ở bên nhau, cho anh một cơ hội. Còn về việc chuyển nhà là vì mẹ anh ngại ở lại nhà họ Bối, mặc dù không từ chức nhưng bây giờ nếu vẫn ở chung một nhà thì khó tránh khỏi khó xử.
Du Đường Thiên Yết cũng cảm thấy việc dọn nhà có lẽ là chuyện tốt, chí ít có thể giúp Du Tuyết Châu giảm bớt cảm giác hèn mọn và thấp kém khi phải “ăn nhờ ở đậu” nhà người ta,
Vậy nên tối nay anh đến tìm Bối Khuynh Xử Nữ cũng là để nói với cô việc này.
Ai ngờ cô gái lại hiểu lầm, vừa nãy mới bắt máy nghe thấy cô khóc nấc lên như thế, còn hỏi mình có phải muốn chia tay hay không khiến anh thật sự sắp phát điên lên.
Du Đường Thiên Yết khom người, luồn tay qua khoeo chân trực tiếp bế bổng Bối Khuynh Xử Nữ lên rồi đi đến khán đài cạnh đó ngồi xuống và để cô ngồi trên đùi mình.
Sau đó anh lấy khăn giấy trong túi ra lau nước mắt cho cô, lúng túng dỗ dành: “Biết ngay Xử Xử ngốc của tớ sẽ khóc như mèo sau khi gặp nhau mà, chưa hỏi rõ tớ đã hiểu lầm tớ hửm?”
Cô bĩu môi, ngón tay túm chặt vạt áo của anh, tựa đầu lên vai anh: “Tớ sợ…”
Du Đường Thiên Yết cong cong môi: “Đừng sợ, không phải tớ đang ở đây sao? Tớ đau lòng còn không kịp, sao nỡ để sau này Xử Xử làm bạn gái của người khác.”
Lát sau Bối Khuynh Xử Nữ mới thôi khóc, những ngón tay của chàng trai luồng qua mái tóc mềm mại của cô, anh đỡ ót cô và hôn lên môi cô.
Đã mấy ngày rồi anh không được nhìn thấy cô.
Nụ hôn giờ phút này xen lẫn nhớ nhung và tình cảm sâu sắc, dường như muốn hòa tan cô ra vậy.
Cánh tay ôm eo cô dần siết chặt lại, một nụ hôn sau làm cô gái suýt thì nghẹt thở. Du Đường Thiên Yết dừng lại liền trông thấy khuôn mặt nhỏ đỏ ửng, cái miệng thở phù phù và đôi môi bóng nước như quả đào mật của cô gái.