[Done][Cv][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan, Đừng Sợ Anh - 〘032〙
〔25 − 01 − 2025〕
Anh nhìn cô, những hốt hoảng bất an một mực chất chứa trong lòng dần dần được nụ cười cô vuốt phẳng: “Ừm, vậy cậu khát nước không?”
Bối Khuynh Xử Nữ gật đầu, Du Đường Thiên Yết liếc mắt nhìn sang cái ghế sofa bừa bộn rồi lập tức đến dọn dẹp, chừa ra một vị trí cho cô: “Cậu ngồi đi, tớ đi lấy nước.”
Sau khi cô ngồi xuống một lát thì anh bưng ly nước đi tới, cô nhận lấy rồi chỉ chỉ mấy mô hình tàu chiến xếp trên kệ tivi trước mặt: “Cái đó là cậu lắp ghép hả? Giỏi thật đó nha.”
“Lắp hồi còn bé.”
Bối Khuynh Xử Nữ tò mò quan sát căn phòng, cảm tưởng như bản thân gần gũi hơn với Du Đường Thiên Yết thuở tấm bé. Chàng trai dọn dẹp bàn trà và ghế sofa xong cũng tiến đến ngồi xuống bên cạnh cô: “Thật sự không đói bụng à?”
“Hơi hơi… Buổi trưa nay cậu ăn gì? Tớ ăn với cậu là được rồi.”
“Trong tủ lạnh chỉ có sủi cảo đông lạnh, cậu muốn ăn không?”
“Được đó.”
Vì vậy Du Đường Thiên Yết xuống phòng bếp, nom bóng lưng anh, nụ cười trên mặt Bối Khuynh Xử Nữ dần dần biến mất.
Mũi cô vừa cay cay, trong lòng thoáng đau nhói.
Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao Du Đường Thiên Yết không muốn cho cô biết những thứ này. Vừa rồi trong mắt anh phô bày rõ rệt sự cẩn thận từng li từng tí vì sợ cô sẽ cảm thấy không thoải mái.
Anh không muốn cho cô thấy hoàn cảnh sinh hoạt của mình hòng che giấu phần yếu ớt của nội tâm. Cũng giống như ban đầu cô không muốn cho anh biết về việc tai mình không nghe được vậy.
Bối Khuynh Xử Nữ đứng lên và chậm rãi đi vào phòng bếp chật hẹp, lúc này Du Đường Thiên Yết đang rửa nồi niêu chén bát, động tác vô cùng lưu loát. Thời điểm quay đầu trông thấy cô, một chút cảm xúc nhỏ vụt qua trong mắt anh, sau đó anh nhẹ giọng nói: “Cậu đi vào ngồi đi, chỗ này bẩn.”
Cô cong môi cười: “Tớ đến giúp cậu, tớ cũng biết xuống bếp mà.” – Nói đoạn, cô mở tủ lạnh lấy sủi cảo đông lạnh ra, thấy thế Du Đường Thiên Yết cũng không cản nữa.
Anh bắt tay vào rửa rau cải rồi vớt ra, hai người phối hợp với nhau nên chỉ chốc lát đã làm xong một bữa trưa đơn giản.
Du Đường Thiên Yết bưng sủi cảo và một chén canh sườn non hầm ra bàn tràn, lại thấy Bối Khuynh Xử Nữ đang trộn rau cải. Cô quay đầu nhìn anh cười bảo: “Tớ cũng không biết vị của nó có ngon không, trước đây toàn nhìn mẹ tớ làm thôi…”
Anh chăm chú nhìn cô, ánh mắt dao động. Bối Khuynh Xử Nữ khó hiểu hỏi: “Sao cậu không đến đây?”
Du Đường Thiên Yết bước đến ngồi xuống bên cạnh cô, Bối Khuynh Xử Nữ lo lắng hỏi trưa nay dì Du ăn gì, anh bảo sáng sớm mẹ mình ăn khá muộn, trong nồi lại còn canh sườn non hầm và có nấu thêm cháo rồi.
Sau đó hai người yên tĩnh ăn sủi cảo, mặc dù hương vị bình thường nhưng trong lòng ai cũng trào dâng cảm giác ngọt ngào và thỏa mãn. Nom khóe môi cong cong của cô, Du Đường Thiên Yết hỏi trêu: “Ăn sủi cảo đông lạnh thôi mà cũng vui vậy à?”