Đợi Em. - Chương 1: Em trở về rồi (1)
5 CHÂM NGÔN CỦA SƯƠNG ĐẦU MÙA:
1: Truyện 17+
2: Văn phong không tốt lắm. Truyện thích hợp để giải trí.
3: Chấp nhận lời góp ý phê bình nhẹ nhàng
4: “Sao buff nhân vật ảo lòi vậy?” —–> My gu.
5: Truyện là sáng tạo, không phải thực tế, nhưng không quá xa rời thực tế :)))
Tên truyện: “Đợi Em”
Tác giả: Sương Đầu Mùa 🐢
Thể loại: Gương vỡ lại lành.
Nhân vật chính: Đàm Minh Anh x Nguyễn Nhật Nam (Và các nhân vật khác)
___________________
Khu rừng rậm tối tăm giăng kín một màn sương mịt mờ. Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ, không tiếng gió, không tiếng côn trùng, dù chỉ là tiếng của một chiếc lá động cũng không có. Cứ như thể nơi này không thuộc về thế giới này, hay đúng hơn là nó chưa từng tồn tại vậy.
Đôi chân trần chạm trực tiếp xuống nền đất lạnh lẽo, sỏi đá sắc nhọn cứa vào da thịt để lại những vết xước rướm máu.
Hơi thở gấp gáp nặng nề, lồng ngực ngỡ bị ai đó đè chặt, cô vẫn phải tiếp tục chạy, chạy khỏi cái nơi quỷ quái này.
Cô không thể nhìn thấy đường. Bóng tối bủa vây, nuốt trọn mọi phương hướng. Cô loạng choạng khua tay, cố gắng lần tìm lối thoát giữa hư vô, nhưng tất cả những gì chạm vào chỉ là khoảng không trống rỗng.
Chạy mãi, chạy mãi, không biết đích đến ở đâu, không biết bản thân bị rượt đuổi bởi thứ gì.
Rồi đột nhiên.
Những bụi gai sắc nhọn trồi lên từ trong bóng tối mọc ra tua tủa, vươn dài những cánh tay quỷ dữ chặn đứng mọi lối thoát. Chúng siết chặt lấy không gian xung quanh, biến cô thành con mồi mắc kẹt giữa một chiếc bẫy không lối thoát.
Cô lùi lại, cơ thể run lên từng đợt, lồng ngực co rút vì sợ hãi.
Sự cô độc tựa một tấm lưới lạnh lẽo quấn lấy cô.
Bất lực, cô ngồi thụp xuống, hai tay ôm lấy đầu gối run rẩy, chấp nhận đợi thứ đáng sợ nào đó ẩn nấp trong bóng tối ập đến.
Nhưng rồi…
Một tiếng gọi thất thanh vang lên từ phía xa: “Minh Anh!”
Cô ngẩng phắt lên.
Giọng nói này…
Quen thuộc đến nao lòng.
Cô đứng bật dậy, hoang mang nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm nơi phát ra âm thanh. Giữa màn đêm vô tận, cuối con đường phía trước bỗng xuất hiện một tia sáng mờ nhạt.
Bóng dáng của một người đứng đó.
Cao ráo, vững chãi, quay lưng về phía cô.
Là anh.
Một nguồn sức mạnh vô hình dâng lên, thôi thúc cô vùng dậy. Cô lao về phía trước, gạt phăng đi hàng trăm chiếc gai nhọn cứa vào da thịt.