[Đm][Ngược]Tình Điên - Chương 29. Tuyệt vọng
Lão Lục rất nhanh được đưa vào bệnh viện. Sau đó không hiểu vì sao bất ngờ bị chuyển sang phòng cấp cứu, không hiểu vì sao lại bị chẩn đoán là mắc chứng suy tim, không hiểu vì sao phát hiện ra, mạng sống của ông không còn quá dài nữa.
Cái này… chính là sự trừng phạt bi thảm … cho tất cả những tội ác mà ông đã gây ra hay sao?
Lục Vũ thẫn thờ ngồi tại hàng ghế chờ ngoài phòng bệnh, tây trang trên người đã sớm xộc xệch.
Mọi chuyện tồi tệ cứ tựa như những cơn sóng dữ, không ngừng ồ ập tới. Còn chưa thể chấp nhận điều này, những điều khác kinh khủng hơn lại bất ngờ xuất hiện. Lục Vũ hiện tại, thực sự cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Mẹ Lục hai mắt đỏ hoe, bước ra từ phòng bệnh của chồng, chầm chậm tiến về phía hàng ghế chờ, ngồi xuống bên cạnh Lục Vũ.
Hai người họ, một già một trẻ, nét mặt mệt mỏi, cứ ngồi bên nhau như vậy, không nói một lời.
Mãi một lúc sau, mẹ Lục mới vươn tay tới, đem hai bàn tay của con trai mình mà tha thiết nắm chặt lại. Lục Vũ quay đầu sang nhìn bà.
– Con hãy chấm dứt với Tiểu Quân đi, có được không? – Mẹ Lục giọng run run, trong câu nói đã sớm để lộ ra vài phần cầu khẩn.
Lục Vũ vừa nghe xong câu nói kia của mẹ mình, ánh mắt bỗng chốc trở nên lạnh lẽo vô cùng.
Ba hận Từ Hy Quân, bởi vì ba không hiểu rõ tính cách của em ấy. Từ Hy Quân sẽ không bao giờ có hành động bỉ ổi như vậy. Điều này Lục Vũ có thể chấp nhận.
Thế nhưng, mối quan hệ giữa Từ Hy Quân và mẹ trong suốt năm năm qua lại khăng khít vô cùng. Mẹ Lục luôn yêu thương, quan tâm Từ Hy Quân như con ruột, và tình cảm em ấy dành cho mẹ, cũng chính là tình mẫu tử chân thành nhất. Lục Vũ biết, Từ Hy Quân có thực sự nung nấu ý định lật đổ Lục gia cùng Vương Nhiên Hạo hay không, trong lòng mẹ đã sớm rõ.
Vậy tại sao… ngay cả mẹ cũng muốn hắn kết thúc mối quan hệ với Từ Hy Quân?
Mẹ Lục nhìn ánh mắt không một tia ấm áp của Lục Vũ, cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Loại phản ứng này của hắn, bà đã sớm lường trước. Lục Vũ hẳn nghĩ rằng, bà chắc chắn sẽ ủng hộ mối quan hệ giữa hắn và Từ Hy Quân. Nhưng bây giờ mọi chuyện đã thành ra thế này, dù bà có muốn, cũng không thể nữa rồi.
Hai bàn tay mẹ Lục đang nắm lấy tay Lục Vũ bất ngờ siết chặt hơn một chút. Bà nhìn sâu vào đôi mắt lạnh lẽo của hắn, chậm rãi khuyên nhủ:
– Vũ, mẹ biết con hiện tại hẳn là rất thất vọng về mẹ. Mẹ cũng nghĩ Tiểu Quân là một đứa trẻ ngoan ngoãn, nó chắc chắn sẽ không sau lưng chúng ta làm ra loại chuyện bỉ ổi thế này. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của mẹ và con. Ba con vốn là người bảo thủ như vậy, liệu ông ấy có thể hiểu được điều đó hay không? Kì thực, mẹ đã sớm biết, trong suốt năm năm hôn nhân, con và Từ Hy Quân đều không cảm thấy hạnh phúc. Mẹ cũng biết, con vẫn giữ quan hệ với Lam Trác Như cho đến tận bây giờ. Tính cách của con, mẹ rất hiểu. Con dám nuôi một người phụ nữ khác bên ngoài trong khoảnh thời gian dài như vậy, thì tình cảm của hai đứa chắc chắn không hề đơn giản. Hiện tại, con bỗng dưng đứng trước mặt ba mẹ, khẳng định Tiểu Quân là người của con, bản thân mẹ cũng không thực sự tin tưởng. Vũ, con đã nghĩ kĩ chưa? Con chắc chắn con thực lòng yêu Tiểu Quân, hay tình cảm hiện tại con dành cho nó chỉ là hứng thú nhất thời?