[Đm- On Going] [Abo] Trợ Lý Thư Ký B À, Cậu Ổn Chứ?- Chichi - 8. Những dòng tin nhắn
- Metruyen
- [Đm- On Going] [Abo] Trợ Lý Thư Ký B À, Cậu Ổn Chứ?- Chichi
- 8. Những dòng tin nhắn
Sau công cuộc chụp ảnh vã cả mồ hôi mẹ mồ hôi con của Lý Nam, thì phần quà đã được đem ra. Một chiếc bánh gato kem hạnh nhân cỡ nhỏ cùng một bình trà hoa nhài thơm ngát cũng khá hợp với tiết trời mùa thu nhưng cũng đâu đặc biệt đến mức sếp phải làm đến vậy đâu chứ, Lý Nam ngước lên nhìn Hoàng Diệc Toàn nãy giờ cứ cầm tấm ảnh xem đi xem lại cũng hai lần rồi, anh ta mỗi lần nhìn là mỗi lần cười, bộ mặt cậu trong ảnh kia kì cục lắm hay sao? Khi nãy chỉ nhìn được thoáng qua rồi sếp Toàn cứ cầm mãi đến giờ.
“Anh cho tôi mượn xem với” Lý Nam lên tiếng.
“Lát sẽ đưa cậu xem, giờ ăn tráng miệng đi” Hoàng Diệc Toàn úp tấm ảnh xuống bàn rót trà vào tách của hai người.
“Sếp ăn đi, tôi no rồi” Lý Nam trả lời mắt vẫn nhìn tấm ảnh muốn xem.
“Ăn chung đi tôi cũng không thể ăn hết.” Sếp Toàn sắn một miếng.
Sếp đã nói vậy chuột nhỏ Lý Nam không thể không ăn, mùi thơm bùi béo ngậy của hạnh nhân quyện cùng kem tươi ngọt thanh cốt bánh mềm như bông, nhấp tí trà nhài ngát hương quyện cùng vị ngọt thật sự rất nịnh vị giác của thực khách, chuột nhỏ có vẻ đánh giá thấp món tráng miệng này rồi, thảo nào sếp lại muốn tham gia chương trình chụp ảnh, đồ ngố nhà cậu lại nghĩ nhiều rồi. Lý Nam tròn mắt lấp lánh mà nhìn sếp kiểu “Ngon quá trời sếp ơi” còn sếp Toàn thì thì cũng gật gật đầu mà nhìn lại cậu kiểu “chính xác!” Rất là tâm linh tương thông một cách…lạ lùng.
Dùng xong phần quà tình yêu của nhà hàng cả hai ra về cùng ánh nhìn triều mến và và nụ cười không thể hiếu khách hơn của cô phục vụ, có lẽ “cặp đôi” của chúng ta đã giúp cô ấy hoàn thành kpi tháng này rồi.
Hai người bước xuống sảnh dừng lại nơi bức tường trưng bày vô vàn rất nhiều tấm ảnh của các cặp đôi.
“Hình của hai vị ở đây ạ.” Một cô phục vụ khác ở gần khu vực trưng bày chỉ vào 1 bức ảnh nơi có sếp Toàn đẹp trai mặt nghiêng nghiêng nhìn Lý Nam- một người trong có vẻ ngô ngố tóc hơi bay bay hai má cùng môi đỏ hồng cười gượng gạo, người ngoài nhìn vào thấy họ rất đáng yêu còn Lý Nam cảm thấy bản thân thấy ghê quá chừng, các bạn có hiểu cảm giác mình thì tồi tàn sau đó được chụp ảnh với một anh soái ca cực đỉnh là như thế nào không? Đấy là cảm giác của Lý Nam hiện giờ.
“Tôi và cậu khá ăn ảnh đấy nhỉ?” Sếp Toàn trong có ve hào hứng mà nói với cậu
“Chỉ có anh ăn ảnh thôi, tôi xấu quá à…” Lý Nam ngớ người nhìn ảnh mà trả lời theo dòng suy nghĩ
“Cậu trong đáng yêu mà.. má hồng..” vừa nói xong sếp Toàn thấy mặt Lý Nam cứ ngơ ra má vẫn còn chưa hết đỏ, ko kềm được mà chọt vào.
Rồi cả hai lại ngẫng ra mà nhìn nhau một người ko hiểu sao lại chọt má người ta, một người không hiểu vì sao sếp lại đụng vào má mình.
“Về thôi.” Để phá vỡ bầu không khí yên lặng này Hoàng Diệc Toàn lên tiếng quệt mũi, bước đi.
Còn Lý Nam thì tất nhiên lẽo đẽo theo sau chứ còn biết phải làm sao nữa, đầu cậu lúc này đầy dấu chấm hỏi.
Sự im lặng kéo dài cho đến khi bước vào xe, Lý Nam bỗng nhớ đến gì đó mà lên tiếng.
“Tấm ảnh khi nãy, để tôi giữ dùm cho, anh không cần đem về cho chật nhà đâu.” Chật nhà cái quái gì, chỉ là ko muốn Hoàng Diệc Toàn thấy hình ảnh kì cục của cậu mà thôi, mắc cỡ gần chết.