[Đm- On Going] [Abo] Trợ Lý Thư Ký B À, Cậu Ổn Chứ?- Chichi - 2. Xin chào tổng giám đốc
- Metruyen
- [Đm- On Going] [Abo] Trợ Lý Thư Ký B À, Cậu Ổn Chứ?- Chichi
- 2. Xin chào tổng giám đốc
“A.., sao nhức đầu thế này” Lý Nam cựa quậy nghĩ ngợi.. thang máy, bị kẹt,.. phỏng vấn.. ký ức đứt gãy của cậu đang kết nối lại với nhau và rồi..
“PHỎNG VẤN!!” Cậu bật dậy khỏi giường bệnh la toáng lên.
“Nè nhóc con, em làm chị giật mình đó” cô y tá đang chỉnh túi nước biển cho Lý Nam hốt hoảng mà nhìn cậu “tỉnh rồi sao, em ngồi dạy uống miếng nước với thuốc đi nè.” Lý Nam ngớ người ra, cơn đau từ họng lúc này mới ập đến cậu ho khan đến mất khống chế, cơ thể mệt mỏi khuỵ xuống.
“Ai da, bình tĩnh nào, hít thở nhè nhẹ thôi, uống miếng nước nè.” Cô y tá vừa giúp cậu vuốt lưng nhuận khí vừa đưa nước cho cậu.
“C-cảm ơn.. chị.. khụ khụ..” Lý Nam nhận lấy ly nước ho đến mức chảy cả nước mắt.
“Em bị shock nhiệt sốt cao đến xỉu luôn, cũng nửa ngày rồi. Lo tịnh dưỡng đi, phỏng vấn cái gì cơ chứ, giới trẻ thiệt tình không biết quý trọng sức khoẻ gì cả.” Chị y tá đưa thuốc cho Lý Nam, dặn cậu mấy câu rồi bước đi
“D-dạ..” Khó khăn lắm mới có được cơ hội phỏng vấn ở một công ty tốt như thế này, thế mà xui rủi làm sao lại sốt cơ chứ. Lý Nam nhìn ống tiêm truyền nước trên tay mà buồn rầu. Cậu đột nhiên nhớ lại chuyện hồi sáng, trong mê mang hình như có ai đã đỡ cậu cho cậu dựa vào nữa, bờ vai đó rất vững vàng, chắc là người đàn ông đó rồi, nếu có dịp thì phải cảm ơn mới được, làm phiền người ta quá rồi.
“Em ăn chút thức ăn nhẹ đi nè sẽ khoẻ lại sớm thôi” chị y tá đẩy khây đồ ăn bước vào.
Lúc này Lý Nam mới để ý quan cảnh xung quanh, phòng bệnh nhìn có vẻ cao cấp, lại còn có y tá chăm sóc tận tình thế này. Trong đầu Lý Nam lúc này chỉ còn nghĩ 1 điều “tiền đâu trả viện phí đây, xịn như này chắc 1 nùi tiền, huhu sao không bỏ tôi ngoài sảnh để tôi tự tỉnh đi..”
“Ờm.. chị, chị y tá ơi, cho em hỏi tiền viện phí 1 buổi ở đây là bao nhiêu vậy ạ..?” Nhóc con Lý Nam lí nhí hỏi
“Em đừng lo, viện phí của em đã được trả trước rồi, cứ yên tâm mà nghỉ dưỡng cho thật là khoẻ đi nha”
“Là ai đã thanh toán vậy ạ? Chị có biết người đó không?”
“Là một nhân viên của công ty mẹ Dynasty, bệnh viện này cũng nằm trong hệ sinh thái của Dynasty đấy. Vì em gặp sự cố ở công ty nên mới phát sốt đến vậy mà, công ty sẽ không để em chịu thiệt đâu, đừng lo nhé.”
“Dạ, em cảm ơn nhiều ạ.” Thật là biết thu phục lòng dân nghèo như cậu mà, muốn phục vụ hết mình cho công ty ghê, nhưng mà chắc bít cửa rồi.
Năm ngày sau, khi đang nằm vắt vẻo tại trọ để tìm kiếm công việc khác, Lý Nam nhận được mail từ công ty Dynasty cậu lại có thêm cơ hội phỏng vấn nữa, còn gì vui hơn nữa chứ, cậu nhảy nhót tung tăng khắp phòng cười tít mắt. Nhưng cậu sẽ không đi cái thang số 4 nữa đâu.
Lại bước vào Dynasty nhưng lần này cậu không còn gặp khó khăn nữa, thuận lợi thông qua buổi phỏng vấn, và một tuần sau được nhận vào với vai trò trợ lý của thư ký tổng giám đốc.
“Xin chào chị là Ngọc Khánh”
“Còn chị là Mỹ An”
“Anh là Hà Giang”