[Đm-Hoàn] Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức - Hạng Lục Qua - Chương 48: Thảm không dám nhìn
- Metruyen
- [Đm-Hoàn] Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức - Hạng Lục Qua
- Chương 48: Thảm không dám nhìn
Chương 48: Thảm không dám nhìn
Edit + Beta: Ruby
——————–
Ngày thứ ba đi làm, cuối cùng đến trưa Tiết Doanh Song không bị đuổi về nhà nữa.
Bởi vì cả ngày hôm nay giáo sư Mã chưa đến văn phòng.
Ngày hôm trước Tiết Doanh Song vừa phải quét dọn, vừa phải soạn mục lục cho sách, mục lục thật sự soạn quá vội vàng.
Bởi vậy cậu bỏ ra một ngày, sắp xếp lại sách vở từ đầu.
Hôm sau lúc giáo sư Mã đi làm, Tiết Doanh Song đã soạn xong mục lục một lần nữa.
Tiết Doanh Song cầm tài liệu được soạn thảo lại, tiến lên: “Thầy, em đã làm lại mục lục, có nhiều chỗ muốn xác nhận với ngài…”
Giáo sư Mã không thèm nhìn tới, nói: “Lấy thùng giấy đựng sách? Coi được hả?”
Giáo sư Mã đang nói, Tiết Doanh Song bèn nghe thấy tiếng động truyền đến từ bên cạnh cửa.
Chỉ thấy mấy sinh viên đang góp sức khiêng một tủ sách vào cửa, giáo sư Mã đi lên, chỉ huy: “Để đây! Nhẹ chút! Tục tằn thô bạo!”
Giáo sư Mã nói xong quay đầu trừng Tiết Doanh Song: “Còn không mau chuyển mấy cái thùng rách của mày sang một bên!”
“Vâng!” Tiết Doanh Song vội vàng đi lên, di chuyển toàn bộ những thùng giấy được chất ngay ngắn bên vách tường đi.
Nửa giờ sau, giá sách mới vào chỗ, sách ban đầu được đặt trong thùng, cũng được dời toàn bộ đến giá sách.
Giáo sư Mã nhìn phòng làm việc lại thay đổi một diện mạo mới, hài lòng “Hừ hừ” hai tiếng.
Ông liếc Tiết Doanh Song, quan sát phản ứng Tiết Doanh Song. Phải biết rằng, giá sách mới được mang đến, sách vở được sắp xếp lại lần nữa, đại biểu cho toàn bộ công việc mà Tiết Doanh Song làm hai ngày nay là uổng phí.
Ông muốn nhìn thử Tiết Doanh Song sẽ phản ứng thế nào, chuẩn bị nhìn Tiết Doanh Song lộ ra một chút không kiên nhẫn, thì sẽ giáo huấn tên nhóc này một trận. Nhưng mà ông nhìn sang, chỉ thấy Tiết Doanh Song vẫn cười hì hì, dường như không bị ảnh hưởng chút nào.
Tiết Doanh Song tháo thùng giấy không ra gấp lại, dọn ra bên ngoài, tiếp đó lại chạy tới: “Thầy, vậy em soạn mục lục lại lần nữa được chứ? Lúc trước em đã nhập thông tin sách rồi, sắp xếp lại lần nữa, rất nhanh là xong.”
Bất kể làm thế nào, Tiết Doanh Song vẫn là dáng vẻ tràn đầy hăng hái, giáo sư Mã lần này cũng không biết phải làm gì luôn.
Ông tức giận nói: “Đợi lát rồi làm, có mấy cuốn sách tao không cần nữa, có mấy cuốn cần sắp xếp lại, đợi làm xong mấy thứ này, mày lại đi làm cái mục lục nhỏ của mày.”
Tiết Doanh Song: “Được!”
Không thể không nói, mục lục của Tiết Doanh Song vẫn là có công dụng. Giáo sư Mã đối chiếu mục lục, khoanh tròn một số sách cần loại bỏ, bảo Tiết Doanh Song lấy chúng từ giá sách ra. Giáo sư Mã lại sắp xếp lại bảng phân loại do Tiết Doanh Song thực hiện, trên miệng ông càm ràm: “Làm phân loại quái quỷ gì không biết, phân linh ta linh tinh, đã đọc sách chưa vậy?”, trên tay lướt lướt vài nét bút, sửa đổi nội dung.