[Đm-Hoàn] Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức - Hạng Lục Qua - Chương 17: Nhổ lông
Chương 17: Nhổ lông.
Edit + Beta: Ruby
~ Ruby: Tui bây giờ mới đọc chương này nhé. Tui không hề có suy nghĩ bậy bạ về tên chương này, thiệt ó = )))
————–
Trên đường về nhà hai người vẫn không nói lời nào, lúc về đến nhà đã là hơn tám giờ.
Đưa cô Phương về xong, hai người không gặp mưa nữa, nhưng quần áo ướt sũng dính trên người vừa lạnh vừa khó chịu, chẳng dễ chịu hơn lúc tắm mưa là bao.
Rõ ràng chỉ là hai ngày không về, Tiết Doanh Song về đến nhà lại có một cảm giác rất xa lạ.
Cậu hiểu rõ, từ nay về sau căn nhà này sẽ không liên quan gì đến cậu nữa, cậu sẽ trở lại công xưởng, mà Hình Vân cũng sẽ trở thành một người lữ khách đi qua cuộc đời cậu.
Cậu đi sau Hình Vân, Hình Vân đi vào phòng ngủ chính, cậu cũng đi vào theo.
Hai người cùng trong phòng ngủ chính, Hình Vân dừng bước, ngoảnh đầu im lặng nhìn cậu.
Cậu cũng không nhìn Hình Vân, chỉ mở tủ giúp Hình Vân lấy quần áo ra thay, lại vào phòng tắm đổi chiếc khăn tắm mới, lại giúp Hình Vân mở nước ấm, chỉnh sẵn nhiệt độ.
Sau khi cậu chuẩn bị xong mới nhìn Hình Vân, nói: “Anh tắm rửa trước đi, tôi đi thu dọn đồ đạc.”
Hình Vân đi vào phòng tắm, cởi áo ra, lúc đang định cởi tiếp bỗng nhiên cảm thấy không đúng: “Em muốn thu dọn cái gì?”
Tiết Doanh Song dừng bước lại: “Đồ đạc của tôi mang đến. Đồ không nhiều lắm, trong lúc anh tắm rửa tôi sẽ đi ngay. Đương nhiên, nếu anh không yên tâm, sợ tôi trộm đồ đi, tôi có thể để anh kiểm tra hành lý tôi mang đi…”
“Ai muốn em đi chứ?” Cánh tay Tiết Doanh Song bị kéo lại, Hình Vân kéo người về trước mặt.
Vòi hoa sen đã mở, nước ấm từ trên đổ xuống, ướt đẫm hai người.
Hình Vân từ phía sau lưng ôm chặt lấy Tiết Doanh Song, Tiết Doanh Song bị ôm đến mức không thở nổi, đang định giãy giụa, chợt nghe Hình Vân nhỏ giọng nói: “Em không được đi.”
“Xin lỗi.”
Hình Vân trời sinh đã cao ngạo, tính cách kỳ cục, một câu xin lỗi như muỗi kêu, Tiết Doanh Song suýt nữa là không nghe rõ.
Nhưng mà nguyên nhân chính là như thế, hắn chịu mở miệng nói câu xin lỗi chính là đại diện cho hắn thật sự nhận ra bản thân đã sai, là muốn giảng hoà.
Tiết Doanh Song vốn không để trong lòng, đáp: “Không sao.”
Hai người coi như cũng đã hiểu nhau, Hình Vân buông tay, cuối cùng Tiết Doanh Song cũng có thể thở được. Cậu chuẩn thu dọn đồ đạc mà hai ngày nay mang đi, nhưng cậu vừa mới bước ra một bước, lại bị Hình Vân kéo về.