[Đm, Fanfic][Yết Tử] Nắng Tháng 6 Và Mưa Tháng 11 - Chương 4: CÁI MIỆNG HẠI CMN CÁI THÂN
- Metruyen
- [Đm, Fanfic][Yết Tử] Nắng Tháng 6 Và Mưa Tháng 11
- Chương 4: CÁI MIỆNG HẠI CMN CÁI THÂN
Sáng hôm sau Thiên Yết rời phòng từ rất sớm, Song Tử vì chỉ có tiết vào buổi trưa nên đến tận chín giờ mới lồm cồm bò dậy. Cậu đói ngấu xuống căn tin mua một phần ăn lớn, thấy Thiên Bình cùng Bảo Bình đang ngồi ăn. Bọn họ vô cùng dễ nhận diện vì ngoại trừ tên hoa hoa công tử đó thì tuyệt không ai dám lại gần Bảo Bình vì sợ cậu lại thử nghiệm thứ gì đó lên mình.
“Bình Bình!!! Các cậu cũng tới đ-…Cái mợ gì kia…?” Tâm tình vì cuộc trò chuyện nhỏ tối hôm qua mà vô cùng tốt, Song Tử bước tới nhưng bất giác lui một bước khi thấy cái khay đựng cơm của Bảo Bình.
“Song Song?” Bảo Bình ngẩng đầu lên khỏi khay cơm, một hột cơm màu hồng đậm còn dính bên khoé miệng của cậu “Ngồi đi ngồi đi”
“À ừm… Cậu đang ăn cái gì vậy….?” Nam sinh tóc đuôi gà dè dặt đặt khay cơm của mình cách xa khay của Bảo Bình một tí.
“Cơm đó” Thiên Bình đổ mồ hôi hột nhìn người ngồi cạnh múc thứ màu vàng nhạt nhão nhoét trộn chung với cơm hồng rồi vui vẻ và vào miệng. Sau đó lại nhìn Bảo Bình hăm hở gắp mấy miếng cứng cứng bốc khói tím cho mình. Được quan tâm như vầy… Không biết nên vui hay nên buồn…
“Ăn mấy cái đó có an toàn không…?” Song Tử nhìn mấy món trong khay Bảo Bình, hình như ban nãy nó nhúc nhích…
“Không sao, tớ đã thử nghiệm hết rồi!” Bảo Bình cười toe toét. Cùng lúc đó chàng trai tóc đen điển trai ngồi cạnh đột nhiên tái mét, gập mình lại rồi nôn thốc nôn tháo xuống sàn. Song Tử đờ đẫn đưa mắt ý hỏi Bảo Bình.
“Cái đó thì chưa” Nam sinh tóc xoăn bình tĩnh lấy ra cuốn sổ nhỏ rồi bắt đầu ghi chép “Thí nghiệm 332 thất bại: có triệu chứng ốm nghén, đổ mồ hôi hột…”
“BÙI BẢO B-OẸ!!! Haaa… Cậu cmn nó chờ đó cho t-OẸ!!!”
“…. Tác dụng phụ: chửi thề”
………………..
“Vậy ra ba hôm nay cậu ở chung với Yết Yết?” Trong mười hai người thì cũng chỉ có Song Ngư ngốc đến không chịu nổi với Bảo Bình không có gì không dám làm mới gọi Đại Ma Vương Vũ Thiên Yết như thế “Tôi có nghe kể hồi đó có người làm rách áo con búp bê của cậu ấy, sau đó tên đó phải nằm viện một tháng”
“Búp bê? Tại sao tên đó lại có búp bê?!” Thiên Bình sửng sốt với mẩu thông tin này, chẳng lẽ Ma Vương có sở thích kì quái?!
“Hình như là em gái cho” Bảo Bình vuốt cằm suy tư.
“Cho con trai búp bê? Cô em này cũng lạ…”
“Phải đó, đáng lí ra phải cho thuốc đổi màu da!”
Thiên Bình cạn lời……. Không phải vấn đề đáng e ngại là ở chỗ “nằm viện một tháng” á..?
……………
“Sáng nay có thợ đến sửa ống nước phòng Thiên Yết rồi đó” Bảo Bình nói với Song Tử, lại tiện tay nhét thuốc giải vào miệng Thiên Bình.
Song Tử chợt cảm thấy như có thứ gì đè lên trái tim. Cảm giác này quá sức kì dị khiến cậu bồn chồn không thôi. Cái cảm giác như có thứ gì đó dần vượt qua khỏi tầm kiểm soát của bản thân này thật đáng sợ.