[Đm, Fanfic][Yết Tử] Nắng Tháng 6 Và Mưa Tháng 11 - Chương 14: LÃNH ĐỊA BỌ CẠP
Ngô Song Tử thật là đau mông.
Nói chính xác thì eo cậu cũng đau nhưng so ra thì mông vẫn là đau nhất. Còn lí do tại sao tụi nó đau thì thôi đừng nhắc tới… Nhắc tới chỉ thấy ê ẩm nhức nhối… Muốn biết xin tự động lật chương trước đọc lại….
Đại Ma Vương đảo mắt nhìn trần nhà, nghe con chồn xám của hắn vô liêm sỉ sao chép nguyên xi mở đầu của chương cũ. Nhưng lần này cậu than thân trách phận càng có lí do chính đáng hơn lần trước. Nên cho dù trong lòng vạn phần khinh bỉ, Thiên Yết vẫn không làm gì được. Nhất là khi hắn chính là đầu xỏ gây ra mọi việc.
“Đau!!!” Song Tử ngao ngao ụp mặt vô ngực Ma Vương, vặn vẹo thân mình “Nhẹ tay tí Yết Yết!”
Thiên Yết hừ lạnh, tối qua la hét ầm ĩ vậy mà giờ vẫn có sức la tiếp, đau cái gì mà đau!!! Nhưng nhìn đến cả thân đầy dấu vết thê thê thảm thảm của Song Tử, Quỷ Vương lòng đầy tự hào quyết định ân xá, giảm nhẹ lực đạo xoa xoa eo tên ngốc tóc xám. Ừ, độ đàn hồi rất tốt “Vầy được chưa?”
“Ưm… Nha… Thoải mái quá…” Song Tử a a ừ ừ hài lòng hưởng thụ phục vụ của người yêu. Bàn tay hữu lực lành lạnh của Thiên Yết di chuyển trên eo, lúc nhẹ lúc mạnh. Cậu nhích nhích tìm chỗ thoải mái hơn trong lòng Thiên Yết rồi lười meo meo cười.
Thiên Yết bật cười nhìn nam sinh cao ngang ngửa mình lại nhu thuận rúc thành một đoàn trong lòng. Có điều… “Cậu dùng cái giọng đó là mời gọi hả?” Hắn nhếch mép hôn lên đôi môi của cậu, bàn tay đang cũng không an phận bắt đầu di chuyển loạn.
Lăn lộn qua vài lần, tới lúc bọn họ thực sự rời khỏi giường thì đã quá trưa. Song Tử một tay chống hông một tay đỡ lưng, lạch bạch như bà đẻ. Tên Vũ Thiên Yết đó thật quá đáng! Duỗi người thì kêu là dụ dỗ, ngáp thì bảo là giả ngây ngô, đến độ cậu chỉ có uống nước thôi mà hắn cũng phát tình được!!! Sau đó thì… tất nhiên là lại kịch liệt lăn sàng a lăn sàng cho đến khi Song Tử gần như bất tỉnh mới chịu tiếc nuối buông tha.
“Quân khốn nạn… Đồ không biết tiết chế… Tinh trùng thượng não… Cầu cho nhà ngươi bị liệt “gậy” vì ‘ăn uống’ không điều độ…” Song Tử một bên xoa vùng eo tê liệt một bên chửi rủa. Mới lần đầu đã vậy thì sau này làm sao sống nổi? Không được, nhất định phải khiếu nại!!!
Đang lúc Song Tử còn chìm vào ảo tưởng, một bàn tay đánh cái bốp lên cái lưng đau nhức khiến cậu suýt nữa thì đo đất “Ha ha ha!!! Song Tử!!! Hôm qua trên TV thấy người ta ầm ĩ vụ một con vịt hành động giống người, thì ra là cậu. Chúc mừng được lên sóng!!”
“Sư Tử!!!” Song Tử nghiến răng nghiến lợi cười toe toét với vị hội trưởng hội học sinh, trong đầu thì đã sớm đem mươi đời tổ tông nhà hắn ra thăm hỏi “Rồi có này cậu cũng sẽ giống người thôi”
“Cậu- Cậu…!!!!” Sư Tử trán nổi nổi gân xanh nhưng chưa kịp cãi lại thì bị một quyển từ điển dày 10 cm đập vào ót.
“Bớt gây chuyện đi!” Ma Kết đẩy kiếng, thu lại cuốn từ điển “Bộ mặt của hội học sinh đều bị cậu phá huỷ. Có dư thời gian thì tìm cách phát triển cái hột nho đáng thương trong đầu cậu tốt hơn. Phải biết là ba cậu cũng không mong tập đoàn sau khi chuyển người thừa kế liền biến thành cái sở thú”