[Đm, Fanfic][Yết Tử] Nắng Tháng 6 Và Mưa Tháng 11 - Chương 10: ĐẠI MA VƯƠNG CÓ SỞ THÍCH NUÔI CHỒN
- Metruyen
- [Đm, Fanfic][Yết Tử] Nắng Tháng 6 Và Mưa Tháng 11
- Chương 10: ĐẠI MA VƯƠNG CÓ SỞ THÍCH NUÔI CHỒN
Học sinh tại trường trung học phổ thông Thiên Hà đang phải chứng kiến một trong những điều kì lạ đến kì dị trong lịch sử thành lập trường. Nam nhân được coi là lãnh huyết nhất cả trường, Đại Ma Vương Vũ Thiên Yết, đang có một… một… Thật ra thì không ai rõ đó là gì, muốn tự sát thì cứ đứng ra hỏi thẳng Quỷ Vương.
Sự việc xảy ra từ sau kì nghỉ hè, tính đến nay cũng đã được một tháng. Ban đầu mọi người cứ nghĩ là mình bị hoa mắt. Đằng kia! Trong bán kính 1m bất khả xâm phạm xung quanh Đại Ma Vương nay lại có một sinh vật lọt vào! Không phải tên Thiên Hạt, lại còn sống hẳn hoi!!!
Việc này dấy lên nghi vấn về mối quan hệ thực sự giữ hai người…
“Thật không thể chấp nhận được!” Trong căn phòng kín âm u, nữ sinh tóc dài đập mạnh tay xuống bàn khiến mấy tấm ảnh trên bàn bay tứ tung. Cô trừng đôi mắt xếch vào hai nam nhân đang yên ổn ăn mì trong tấm ảnh dưới tay mình “Tên này dám cho Vương của chúng ta ăn mì loại hai ngàn một gói?!!”
“Hôm qua là mì gói xào. Hôm trước nữa là bánh mì… kẹp mì gói” Cô gái có mái tóc ngang vai kiểu búp bê ma Nhật Bản chuyển tới chuyển lui giữa mấy tấm ảnh trong camera, vừa xem vừa thuyết minh với chất giọng đều đều nhàm chán “Còn sáng nào cũng pha bột cà phê tan giá rẻ”
“Cũng không thấy Vương phản đối…” Cô gái cuối cùng bĩu môi, xoay xoay lọn tóc xoăn của mình.
“Chắc chắn là gã đó đã nắm thóp được điểm yếu gì của Vương!” Cô gái mắt xếch nghiến răng nghiến lợi “Vương đang cần sự trợ giúp của chúng ta!”
…………………..
Ở bên này, đương sự của vụ việc vẫn chẳng hề hay biết đợt sóng ngầm đang tới. Dạo này Song Tử vô cùng bận bịu nha. Buổi sáng của cậu giờ có thêm hai tiết mục là pha cà phê cho Thiên Yết và nấu bữa sáng cho hắn ăn. Thế thì cũng đơn giản thôi. Nhưng chuyện khó khăn nhất là thức dậy sớm! Cậu đã cố gắng nhiều lần nhưng lúc nào hắn cũng dậy trước cậu. Tên này rốt cục có ngủ không vậy?!
Đại Ma Vương có ngủ! Chỉ là hắn không có thói quen ngủ nhiều. Buổi sáng hắn thường dậy từ trước cả khi mặt trời mọc, pha cà phê uống, chờ căn tin mở cửa rồi xuống ăn sáng. Nhưng giờ lịch trình của hắn có chút thay đổi, đại khái là có thêm một tiết mục phiền chán…
“Đầu heo! Dậy!!!” Nam nhân tóc tím không chút thương tình giật phăng cái chăn ra. Nhìn cái kẻ hai tay hai chân ôm khư khư cái gối ôm hình bánh mì, Thiên Yết thật không hiểu nổi mình thấy cái gì ở tên này. Nhan sắc thì bình thường, gia cảnh thì tầm thường, tính tình thì.. bất thường…
Song Tử chẹp chẹp miệng, đưa tay gãi gãi bụng nhỏ rồi xoay người ngủ tiếp. Chẳng biết đang mơ thấy cái gì mà khoé miệng nhếch lên cười ngu.kinh.dị.
Đại Ma Vương trề môi đầy chán ghét, đưa tay bóp lỗ mũi con lười lông xám, xong liền cúi xuống lấy môi mình bịt miệng con lười kia.
Song Tử đang say giấc, theo phản xạ vụng về đáp lại nụ hôn. Thiên Yết liền thừa cơ đẩy lưỡi mình vào sâu hơn, nhanh chóng xâm lược lãnh thổ. Nam sinh bên dưới vì mất dưỡng khí mà cau mày khó chịu, cố né người khỏi nụ hôn điên cuồng kia.