[Đm Edit]: Tứ Hôn - Đản Thát Quân [Chưa Beta] - QI - Chương 24
Tác giả: Đản Thát Quân
Biên tập: Red9
DO NOT TAKE OUT
Vệ Nam Bạch chợt thấy được cảm giác nếm trải ngũ vị trần gian, cảm nhận thấy ánh mắt của mọi nhười, trong lòng vô cùng khổ sở. Nhưng không sao nói ra được.
Tiếu Kỳ thấy người ngồi cạnh cùng cứ đầu mày cuối mắt với Tiếu Mặc, cũng không biết vì sao trong lòng lại buồn bực, khí tức cứ đánh đến cái chỗ ngồi đó! Không chờ cung nữ đổ đầy rượu đã trực tiếp cầm lấy bình rượu kia uống.
Mới vừa rồi xảy ra chuyện khó xử đó, sau lại được khúc kiếm vũ của Vệ Nam Bạch xua tan tất cả, vũ nữ trong cung nhanh chóng quay lại, trong đại điện liền quay lại cảnh ăn uống linh đình, nhiều người còn chúc rượu Hoàng đế, sau đó chúc rượu Tiếu Mặc cùng Đại tướng quân Lãnh Thiên Sơn, tiếng nhạc tưng bừng không ngừng, thân ảnh lăng la của các vũ nữ, liền nhanh chóng trở thành cảnh thịnh thế của nhân gian.
Vệ Nam Bạch còn chưa đem tâm tình, cảm xúc trở lại bình thường thì thấy vai bỗng nặng dần, không khỏi cả kinh mà quay đầu nhìn người bên cạnh. Chỉ thấy thân hình của Tiếu Kỳ như kẻ không xương sống ngồi dựa vào người y, tựa hồ là tửu lượng không đủ, lại cảm giác Vệ Nam Bạch đang nhìn hắn, còn cố ý mấp máy miệng mấy lần.
“Điện hạ….” Vệ Nam Bạch bất đắc dĩ nhìn hắn, ở phía trên toà đại điện này, mặc dù hai người đã có hôn ước nhưng dù thế nào cũng chưa thành hôn, làm như thế nào còn ra thể thống gì nữa “Ngài mau đứng lên đi, ở đây nhiều người như vậy, làm thế không hay…”
Nghe vậy, Tiếu Kỳ khổ sở nhíu mày, thân thể uốn éo mấy lần, ngay sau đó liền nắm lấy eo của Vệ Nam Bạch, đem mặt chôn trong ngực hắn “A… Văn Cẩn, ta uống nhiều rượu quá rồi nên thấy thật khó chịu, ngươi cho ta dựa một lúc thôi.”
Người ngồi cạnh đó là Thất hoàng tử Tiếu Hạnh, từ trước đến giờ là người thích nhàn hạ, không ham chính sự, nếu không có đại sự gì thì sẽ không tiến cung, bình thường là người khó gặp, trong tất cả chín vị hoàng tử trong cung thì chỉ có Tiếu Kỳ là có chút giao tình. Mặc dù không được cho là thân quen lắm nhưng ở kiếp trước khi Tiêu Thục phi chết, Đại hoàng tử sau khi tử trận, chỉ có hắn để tâm đến Tiếu Kỳ, tình cảm giữa hai người không đến mức quá tệ.
Tiếu Hạnh vừa rồi nghe thấy Tiếu Kỳ nói vậy không khỏi lên giọng ‘Xì xì’ một tiếng rồi nở nụ cười, nhìn hai người họ mà không chút lưu tình đâm thủng lời Tiếu Kỳ “Cửu đệ, ngươi thôi đi, Trường An từ trong ra ngoài có hai không biết ngươi được xưng là tiên tửu. Chà chà, vì mỹ nhân trong ngực thì cái gì cũng nói được, ai, Thất hoàng huynh thực sự là phục a!”
Chưa bao giờ bị người khác trêu chọc, gương mặt tuấn tú của Vệ Nam Bạch hoá đỏ, may mà có khăn che mặt lại mới không để bản thân bị thất thố.
Tiếu Kỳ thấy thế liền thoát khỏi lồng ngực của Vệ Nam Bạch, tự tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn Tiếu Hạnh một cái “Thất hoàng huynh, thần đệ nghe nói, hai con mắt hoàng tẩu rất linh động, thâm thúy giống như ánh sao vậy, tay như cây cỏ mềm mại, da như mỡ đông, cổ như cổ ngỗng, răng như ngà voi, trán cao mày ngài. Đáng tiếc a, Thất ca sau khi cử hành lễ đại hôn xong liền kim ốc tàng kiều (*), hai chúng ta không sao bái kiến hai vị hoàng tẩu cho được. Còn nữa, thần đệ còn chưa cùng người này thành hôn, sao so được cái phúc ấy của Thất hoàng huynh!”