[Đm Edit]: Tứ Hôn - Đản Thát Quân [Chưa Beta] - Q3 - Chương 89
Tác giả: Đản Thát Quân
Biên tập: Red9
DONT TAKE OUT
“Điện hạ.”
Nguyệt Vân Sinh theo bản năng thu tay lại đứng dậy hướng hắn chuẩn bị chào.
Gương mặt âm trầm của Tiếu Kỳ đi vài bước đến trước mặt y, hắn không nói một lời liền kéo Nguyệt Vân Sinh đi đến hướng Lệ Chính điện.
“Cửu đệ!”
Tiếu Mặc nhìn thấy, hô hắn một tiếng, muốn ngăn hai người, nhưng Tiếu Kỳ ngay cả cái liếc mắt nhìn cũng lười, trực tiếp đi qua người hắn, thoáng nháy mắt, Tiếu Mặc tựa như rõ ràng nghe thấy lời nhắc nhở của Tiếu Kỳ, sau đó cũng không quay đầu trở lại.
Tiếu Mặc ngơ ngác, sau đó nhìn mọi người nối đuôi nhau theo hai người họ rời khỏi, cười đến ý vị thâm trường, tự lẩm bẩm “Đừng có động đến người của ta sao?”
“Chủ nhân.” Tô Ninh Hải ở bên cạnh hắn nhẹ giọng gọi lên một tiếng.
Tiếu Mặc lấy lại tinh thần “Đi thôi.”
“Chủ nhân, ngài không phải muốn đến thăm Cửu….” Tô Ninh Hải do dự nhìn bóng lưng của Tiếu Mặc.
Tiếu Mặc cười không nói, cất bước rời đi.
Tô Ninh Hải thấy thế cũng chỉ phất phất tay ra hiệu cho mọi người đằng sau đi theo hai người họ.
Tiếu Kỳ một cước đá bay cửa, nhanh chóng kéo Nguyệt Vân Sinh đi vào.
“Điện hạ….” Nguyệt Vân Sinh bất đắc dĩ hô hắn một tiếng.
“Ngươi gọi ta là cái gì?” Tiếu Kỳ trương mặt, trợn tròn đôi mắt nhìn Nguyệt Vân Sinh.
Nguyệt Vân Sinh trầm mặt chốc lát liền gọi “A Kỳ.”
“Hừ.”
Thử hỏi nên giải thích cảnh tượng vừa rồi như thế nào, Nguyệt Vân Sinh lại cảm thấy rất vướng tay vướng chân.
“Vệ Văn Cẩn, ta cho ngươi biết.” Giống như vừa chạm vào vảy ngược của Tiếu Kỳ, hắn không đợi Nguyệt Vân Sinh lên tiếng, cố ý giáp mặt không thay đổi nhìn y “Ngươi đã gả cho ta, làm vợ ta, lại đi lăng nhăng với người khác, vậy còn ra thể thống gì nữa.”
“….”
Tiếu Kỳ càng nhìn Nguyệt Vân Sinh, lửa giận trong lòng lại xẹt xẹt nổi lên mặt, khuôn mặt lúc này của hắn không khác gì thuỷ hoả giao chiến, càng làm cho hắn lộ ra bao nguy hiểm “Còn cái rương đựng khăn của Thẩm Đại Hải đưa cho ngươi đâu?”
Nguyệt Vân Sinh như hoà thượng sờ không thấy tóc.
“Quay lại bảo Tần Mặc tìm cho bằng được, không được, thị vệ kia không thể dựa dẫm nổi, ta bảo Thẩm Đại Hải đưa người đi tìm.”