[Đm Edit]: Tứ Hôn - Đản Thát Quân [Chưa Beta] - Q3 - Chương 72
Tác giả: Đản Thát Quân
Biên tập: Red9
DO NOT TAKE OUT
Hai người Tiếu Lâm và Tiếu Kỳ đều một thân huyền hắc giáp, sau khi mọi người đứng lên, một người bước trước một người bước sau, lần thứ hai hướng hoàng đế phía trên quỳ xuống hành lễ.
Tiếu Lâm mở miệng trước “Nhi thần cùng Cửu hoàng đệ lần này xuất binh chinh phạt Bắc Nhung may mắn thay không làm nhục long mệnh, hoàn thành nhiệm vụ mà bệ hạ đã giao phó cho nhi thần. Mười xe cống phẩm của Bắc Nhung đã được đem về, xin kính dâng lên bệ hạ, tuyên uy Bách Việt quốc ta.”
“Được được được!” Hoàng đế nhìn hai hoàng tử phía trên điện vô cùng thoả mãn, mặc dù lần đi Bắc Nhung này đường xa khó nhọc nhưng cũng không giấu đi được tư thế oai hùng, nét khôi ngô trên gương mặt, khuôn mặt lúc này đã trải qua phong sương mà trầm ổn, ông càng nhìn lòng lại càng vui vẻ, ý cười trên mặt càng đậm, liên tục đáp ba chữ ‘Được!’. Sau đó, ánh mắt mọi người kinh ngạc khi thấy hoàng đế tự mình xuống nâng Tiếu Lâm và Tiếu Kỳ dậy “Hai hoàng nhi của ta cực khổ rồi, mau mau bình thân.”
Trong triều, các đại thần đều ngầm trao đổi ánh mắt hiểu ý nhau.
Tiếu Mặc lúc này đứng trước mọi người, giờ này hơi hơi cúi đầu, tuy tư thế có phần ung dung tuỳ ý nhưng lại khiến mọi người không rõ thần sắc, chỉ là nhếch môi mỏng, tựa là có thể thấy được tâm tình hắn lúc này có bao nhiêu phức tạp. (R9: Bị nhớ anh Mặc nè! Lâu lắm mới thấy lên sân (((o(*゚▽゚*)o))) )
“Tạ ơn phụ hoàng.” Tiếu Kỳ và Tiếu Lâm thấy động tác này của hoàng đế, nhất thời thụ sủng nhược kinh.
“Sau chiến thắng của Lãnh Tướng quân, hai hoàng nhi xuất binh chinh phạt Bắc Nhung lần này không chỉ chiến thắng trở về mà còn khiến Bắc Nhung quy thuận Bách Việt, định ra hiệp ước 《Ứng Thiên Minh hội》không xâm phạm lãnh địa của nhau, hàng năm tiến cống, hàng năm nghị chầu. Nhiều năm chinh chiến Bách Việt sớm đã không chịu nổi gánh nặng không thể tả được. Lần này đại thắng thật là một bước chuyển biến mới, Bách Việt được như vậy, trẫm được an ủi phần nào!”
“Phụ hoàng quá khen, nhi thần không dám nhận.” Tiếu Kỳ Tiếu Lâm cùng lên tiếng sau đó hành lễ.
Nhưng sau đó hoàng đế lại đưa tay ngăn lại, “Các ngươi không cần đa lễ.” Nói xong, ông nhìn quanh điện một vòng, không khỏi nhíu mày, “Trẫm nghe nói trong trận chiến Ứng Thiên lần này, Trai Nguyệt Lâu lâu chủ Nguyệt Vân Sinh có công lớn nhất, sao không thấy y ở đây?”
“Bẩm phụ hoàng, Nguyệt lâu chủ nửa đường thì rời đi ngay, dường như trong lâu có chuyện gì gấp gáp, là nhi thần chủ trương cho y đi, vậy nên hôm nay không thể gặp mặt, thỉnh phụ hoàng trách tội.”
Tiếu Kỳ nói xong liền quỳ xuống thỉnh tội.
Mày kiếm hoàng đế khẽ nhíu, nhưng chỉ suy tư có chốc lát liền cười nói “Thật là không đúng dịp, Cửu hoàng tử đâu có tội gì.”