[Đm Edit]: Tứ Hôn - Đản Thát Quân [Chưa Beta] - Q3 - Chương 71
Tác giả: Đản Thát Quân
Biên tập: Red9
DO NOT TAKE OUT
Thượng Nguyên năm thứ mười bảy, ngày mười lăm tháng năm, Cung Thân Vương Bắc Nhung Bắc Mộc Thần lâm trận phản chiến, Đại hoàng tử Tiếu Lâm và Cửu hoàng tử Tiếu Kỳ xuất quân thần tốc, công phá Ứng Thiên, trận chiến với Bắc Nhung Bách Việt đại thắng. Hoàng đế Bắc Nhung Bắc Mộc Lân bị thương nặng bỏ mình, băng hà ở tuổi 30. Cung Thân Vương Bắc Mộc Thần vì tư thông với địch phản quốc, bảy mươi tư người của Cung Thân quý phủ đều bị giết chết dưới tay Hổ Báo doanh.
Thượng Nguyên năm thứ mười bảy, ngày mười tám tháng năm, Bắc Cao Tông Bắc Thành Nguyên đệ tứ, đệ đệ của Bắc Mộc Lân, Cung Thân Vương Bắc Mộc Thần ra sức dẹp yên ý nghĩ của mọi người, cùng với ba gia tộc lớn ủng hộ Bách Việt, đổi niên hiệu là Thiên Bảo.
Thượng Nguyên năm mười bảy, ngày hai mươi ba tháng năm, Bắc Nhung và Bách Việt đàm phán, Bắc Nhung đồng ý ký tên xuống Ứng Thiên Hội minh, hoàng đế Bách Việt Tiếu Khải lệnh cho Đại hoàng tử Tiếu Lâm thu ấn vàng Bắc Nhung, niệm tình Bắc Nhung vương Bắc Mộc Thần không tự, vợ con hoà vong, ra chỉ tứ hôn Tam công chúa Bách Việt Tiếu Ninh, phong hào là Trữ công chúa, hy vọng Bách Việt cùng Bắc Nhung có thể biến chiến tranh thành hoà bình, giảm bớt quan hệ căng thẳng giữa hai nước, yên ổn dân tâm, an ủi quân chúng. Từ đó về sau, Bắc Nhung quy thuận Bách Việt, hàng năm tiến cống, hàng năm nghị chầu.
Thượng Nguyên năm thứ mười bảy, ngày hai sáu tháng năm, Đại hoàng tử Bách Việt Tiếu Lâm và Cửu hoàng tử Tiếu Kỳ phụng mệnh khải hoàn hồi triều, Bắc Mộc Thần tự mình dẫn chúng thần Bắc Nhung và dân chúng Ứng Thiên thành tiễn hơn mười dặm.
Ngoại thành Trường An, thời điểm thiên quang chợt ló, tiếng vó ngựa rung trời, cát vàng bắn lên cuồn cuộn một hồi như bão. Đại quân Bách Việt vừa đi bốn tháng thì giờ này đã trở về. Tin chiến thắng từ lâu đã đến cung, hoàng đế tâm trạng vui mừng, thân thể không hiểu sao gần đây ôm bệnh chỉ có thể mệnh lệnh cho chúng thần ra đến ngoài thành Trường An đón, trong cung bố trí yến tiệc, vì mọi người cùng khao thưởng đại quân. Cả Trường An treo đèn kết hoa, phồn hoa náo nhiệt.
Đại quân bôn ba nhiều ngày rốt cuộc cũng đến Trường An, thời điểm xuống xe ngựa, Tiếu Lâm chỉ thấy có mình Tiếu Kỳ nên không khỏi kinh ngạc “Cửu đệ, Nguyệt lâu chủ đâu?”
Tiếu Kỳ cười cười, hời hợt đáp “Đi rồi.”
“Cái gì?” Tiếu Lâm nghe vậy sững sờ, mang theo trách cứ nhìn Tiếu Kỳ nói “Mặc dù Nguyệt lâu chủ mộ danh có vang thế nào nhưng trong đợt tiến công lần này thì lại có công lớn nhất, ta từ lâu đã báo với thánh thượng, vào cung gặp vua nhất định sẽ được hậu thưởng. Ngươi sao có thể để y rời đi dễ dàng như vậy?”
“Đại hoàng huynh, ngươi đừng vội.” Tiếu Kỳ cười hì hì đến gần vỗ vai Tiếu Lâm “Vân Sinh nửa đường thì thu được cấp báo của Trai Nguyệt Lâu thì liền rời đi. Mặc dù không thể diện kiến vua nhưng nên thưởng thì vẫn phải thưởng.”