[Đm Edit]: Tứ Hôn - Đản Thát Quân [Chưa Beta] - Q3 - Chương 70
Tác giả: Đản Thát Quân
Biên tập: Red9
DO NOT TAKE OUT
Tay Nguyệt Vân Sinh vừa mới vén màn đi vào, vốn muốn thương nghị một chút với Tiếu Kỳ về chuyện của Tiếu Lâm, bất thình lình bị người ôm từ phía sau lưng vào lòng. Y cả kinh, theo bản năng quay đầu nhìn bốn phía.
Trong đại doanh, mặc dù đánh thắng trận cần phải ăn mừng nhưng cũng bởi vậy, không chừng có bao nhiêu người ẩn thân trong bóng tối đang nhìn chằm chằm nơi này, chuẩn bị những cạm bẫy lớn, dựng mưu kế chờ bọn họ trở về Trường An. Tại thời khắc này, chỉ cần bất cẩn một chút e rằng sẽ mang đến nhiều tai hoạ.
Nhớ đến đây, Nguyệt Vân Sinh không thể không để tâm đến.
Giống như là đang trừng phạt sự thiếu chuyên tâm của Nguyệt Vân Sinh, Tiếu Kỳ nắm lấy tay ôm y thật chặt nhưng vẫn thấp giọng giải thích rõ một câu “Nơi này không có ai, Hắc Diệu đã sớm ra ngoài, người chúng ta lúc này đều ở xung quanh bảo vệ, cứ yên tâm.”
Sau khi nghe xong, Nguyệt Vân Sinh thoáng thở phào nhẹ nhõm. Tiếu Kỳ vừa mới nói là ‘chúng ta’ chứ không phải là ‘ta’. Khuôn mặt vốn căng thẳng của Nguyệt Vân Sinh bỗng nhu hoà đi mấy phần, y cúi đầu nhìn hai tay đang giang ra ôm bên hông mình. Tiếu Kỳ bá đạo như vậy, thật không khác gì đang tuyên cáo, hắn căn bản sẽ không cho mình bất kỳ một cơ hội trốn tránh nào cả. Bất quá trong do dự chốc lát, Nguyệt Vân Sinh liền không chần chừ nữa, chậm rãi giơ tay lên nhẹ nhàng áp lên tay Tiếu Kỳ “A Kỳ…”
Cằm Tiếu Kỳ đặt ở hõm vai Nguyệt Vân Sinh, trên người y mang theo mùi đàn hương nhàn nhạt, làm cho cảm xúc bất an, nóng nảy lập tức tan biến, đem tâm lý đang lộn xộn bên trong giải thoát.
“Lời đại hoàng tử, ngươi thực sự không lo lắng?”
Tiếu Kỳ biết y đang hỏi đến cuộc đàm phán thương nghị với Bắc Nhung, mặc dù động tác trên tay không thay đổi nhưng vẫn thoáng thay đổi “Vân Sinh, thẳng thắn mà nói, ta làm tất cả bây giờ cũng là muốn tự bảo vệ, đối với vị trí kia ta không hề có chút hứng thú nào.”
“Nhưng cho dù ngươi làm thế nào đi nữa thì người khác cũng không nghĩ vậy.” Nguyệt Vân Sinh bất đắc dĩ cười nhẹ giọng nói “A Kỳ, nếu ngươi đã sinh trong hoàng gia thì cũng sẽ trở thành bất đắc dĩ, ngươi vốn không có chút cơ hội trốn tránh nào. Đàm phán lần này là cơ hội, có thể cho ngươi từ từ tham dự vào việc quốc sự.”
“Ta thế nào lại không biết?” Tiếu Kỳ cười khổ, ánh mắt lãnh đạm nhìn ngọn đèn chập chờn treo bên kia lều “Nhiều năm nhọc lòng bất quá cũng chỉ là kéo dài thêm hơi tàn, phụ hoàng thậm chí vì bảo vệ ta mà mấy năm nay đều không hỏi đến chuyện của ta…”
“Mà ngươi lại không tiếc bất cứ giá nào, vẫn dám đem mình thành đệ nhất công tử bột của kinh thành.” Nguyệt Vân Sinh không nhịn được khẽ cười thành tiếng “Cái tên này thật hào, không chỉ có toàn bộ Trường An mà ngay cả toàn bộ Bách Việt đều vang danh dữ dội, các nước láng giềng đều có thể nghe thấy.”