[Đm Edit]: Tứ Hôn - Đản Thát Quân [Chưa Beta] - Q2 - Chương 29
Tác giả: Đản Thát Quân
Biên tập: Red9
DO NOT TAKE OUT
“Ừ, đúng rồi.” Tiếu Kỳ vừa nói vừa đưa tay lấy từ trong ngực ra một chiếc hộp gỗ tinh xảo cùng một ống thuốc mỡ đưa cho Nguyệt Vân Sinh “Cái này cho ngươi.”
Nguyệt Vân Sinh nhận lấy, lúc mở nó ra thì hơi ngẩn người “Đây là cái gì?”
“Trước khi ra khỏi cung tiện tay đem theo.” Tiếu Kỳ mạn bất kinh tâm đạo (*) chỉ chỉ cái hộp “Viên lớn kia là Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan (**), năm viên nhỏ kia là đan dược Huyết Long để giải độc, thái y nói chỉ cần dùng một khoả là có thể đẩy lùi bách độc. À, còn ống thuốc mỡ kia là được làm từ Huyết Ngọc Cốt, vết thương sau khi dùng sẽ mau chóng hồi phục, có tác dụng lưu thông máu tốt và làm mờ vết thương.”
(*: không để trong lòng)
(**: Có thể nói là một trong thần đan nghịch thiên nhất, có nó, có thể làm người chết hoàn hồn sống lại)
“….”
Nguyệt Vân Sinh kinh ngạc nhìn Tiếu Kỳ.
Tiếu Kỳ thấy thế không khỏi đưa tay sờ sờ mặt mình “Làm sao thế? Sao ngươi lại nhìn ta như vậy?”
Nguyệt Vân Sinh nhìn Tiếu Kỳ chằm chằm nửa ngày cũng không nói một lời, dù có là ai, trong tay có trân dược quý hiếm như vậy mà không tỏ ra kinh sợ đi? Đặc biệt trong đó còn có Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, nghe nói trên cõi đời này chỉ còn sót lại có năm viên, bao nhiêu người vì nó mà gây tranh chấp đến đầu rơi máu chảy. Ở Bách Việt khoảng hai năm trước cũng còn có một khoả, thiên cơ tử vi cảm động và ghi nhớ ơn cứu mạng của thánh thượng mà tự mình đem nó lên tặng cho bệ hạ. Không nghĩ đến việc Hoàng đế lại đem trân dược quý hiếm như vậy tặng toàn bộ cho Tiếu Kỳ trước khi hắn xuất chinh.
“A Kỳ, thuốc này ta không thể nhận.” Nguyệt Vân Sinh cúi đầu, đem thuốc lại cho Tiếu Kỳ “Có câu, luận công ban thưởng, nay Nguyệt Vân Sinh lại không có công gì lớn, thật sự không thể nhận nó được.”
Tiếu Kỳ sớm đã đoán được hành động của y, nhìn thấy y không tiếp nhận, chỉ giả vờ bản thân thấp thỏm không thôi mà nói “Ta nghe nói, mỗi tin tình báo của Trai Nguyệt Lâu đáng giá ngàn vàng, ngươi đường đường là lâu chủ mà lại theo ta đi đánh trận, đã vậy một đồng cũng không nhận, nói thực lòng, lòng ta giờ cũng cảm thấy loạn cả lên.” Nói xong, Tiếu Kỳ còn cố ý dùng lời lẽ xoa dịu lòng mình “Ta đây suy nghĩ hơn nửa ngày, Vân Sinh ngươi không thiếu tiền, vậy nên ta cũng không có gì cho ngươi, chỉ có số thuốc này cảm thấy có thể đem cho ngươi. Vậy nên…”
Nguyệt Vân Sinh bất đắc dĩ cười cười, Tiếu Kỳ này dù chết cũng có thể nói thành sống, thực sự không thể không phục, “Cho nên?”
“Cho nên nếu như ngươi nhận đồ của ta, cuối cùng lại không cùng ta đánh bại Bắc Nhung, chiến thắng hồi triều.” Tiếu Kỳ cố ý dừng lại một chút vô liêm sỉ nói “Vậy ta sau khi trở về, là có thể yên tâm nói với xung quanh, đường đường là Trai Nguyệt Lâu cũng chỉ có đến như vậy, phụ hoàng chỉ cần muốn là sẽ nổi trận lôi đình, còn có ngươi sẽ phải chịu oan ức cùng ta, ngẫm lại cũng thật tốt!”