[Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú - GIỚI THIỆU
Vu Ánh Ương, một Omega có tuyến thể khiếm khuyết, mang trên mình hình ảnh “không thể yêu” suốt những năm tháng tuổi trẻ.
Năm 20 tuổi, cơ duyên đưa cậu chuyển đến căn hộ trên tầng cao nhất ở trung tâm thành phố, nơi thuộc sở hữu của Minh Sóc.
Minh Sóc bề ngoài lạnh lùng, kiêu ngạo, nhưng lại âm thầm quan tâm và chăm sóc Vu Ánh Ương. Tuy nhiên, khi nhận ra mình đã yêu người đàn ông này, cậu cũng đồng thời bị cuốn vào một vòng xoáy u mê không lối thoát.
Trong một lần ngoài ý muốn, Minh Sóc tạm thời đánh dấu Vu Ánh Ương. Kể từ đó, hình ảnh người anh trai dịu dàng trong tâm trí cậu dần biến mất, thay vào đó là một Alpha đỉnh cấp với tính cách thất thường và dục vọng mãnh liệt.
Tin tức tố đỉnh cấp của Minh Sóc khiến Vu Ánh Ương dần nghiện đến mức không thể thoát ra. Khi tuyến thể đau đớn đến cực hạn, cậu buộc phải cầu xin sự giúp đỡ từ hắn.
Nhưng Minh Sóc chỉ cúi xuống, lạnh lùng hỏi:
“Omega nhiều như vậy, tôi dựa vào cái gì để đánh dấu em?”
Nghe câu nói đó, Vu Ánh Ương hoàn toàn tuyệt vọng. Ngay lúc cậu định từ bỏ, Minh Sóc bất ngờ bế cậu vào phòng ngủ.
Đêm ấy, tin tức tố của Alpha như những dây leo quấn chặt, nhốt Vu Ánh Ương trong một nhà giam vô hình, không cách nào trốn thoát.
Hắn từng nghĩ mình đã tìm thấy người bạn đời đích thực, nhưng hóa ra tất cả chỉ là sự tương thích từ tin tức tố.
Mỗi lần nghĩ đến điều đó, Minh Sóc lại không thể không thừa nhận Vu Ánh Ương thật sự quá cao tay.
Hắn nghĩ mình nên hận Vu Ánh Ương – người đã lừa gạt hắn. Hắn muốn vứt bỏ cậu, nhưng khi thấy cậu rơi nước mắt, trái tim hắn lại đau nhói.
Nghe cậu kêu đau, hắn không thể không lo lắng. Dù hết lần này đến lần khác làm tổn thương cậu, cậu vẫn ở bên cạnh hắn.
Đến ngày Vu Ánh Ương mang theo đứa con hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của hắn, Minh Sóc mới nhận ra cậu quan trọng đến mức nào, rằng hắn chưa từng nghĩ đến việc sẽ rời xa cậu.
Vu Ánh Ương thực ra đã chuẩn bị kế hoạch rời đi từ lâu, kể từ ngày cậu nhận ra Minh Sóc không hề yêu mình.
Sau khi rời xa hắn, cậu từng hoang mang, bối rối, nhưng rồi kiên định hơn, nắm tay đứa con nhỏ từng bước vượt qua khó khăn.
Cậu đã nghĩ việc rời đi là giải thoát cho cả hai. Nhưng không ngờ Minh Sóc lại tìm đến.
Người đàn ông từng gọn gàng, lịch lãm, giờ đây lại tiều tụy, lôi thôi đến mức không thể nhận ra.
“Ương Ương, trở về đi, được không?” – Giọng Minh Sóc run rẩy, đầy đau đớn và sợ hãi.
Vu Ánh Ương mỉm cười, nhướng mày hỏi lại:
“Alpha nhiều như vậy, tôi dựa vào đâu mà quay về với anh?”
Một tiếng gọi non nớt vang lên:
“Ba ba ——”
Minh Sóc vội vàng ngồi xổm xuống, dang tay đón lấy đứa trẻ. Nhưng đứa trẻ lại chạy vụt qua anh, lao vào vòng tay của một người đàn ông xa lạ…
Gỡ mìn
· Thể loại: Ngược tâm, cẩu huyết, sinh con.
· Nhân vật chính: Vu Ánh Ương (thụ) | Minh Sóc (công).
· Tính cách nhân vật đều có khuyết điểm, mọi hành động cực đoan ở đầu truyện sẽ được khắc phục về sau.
Miệng nói cứng rắn, lòng lại chẳng thể buông.
Lập ý: Yêu bản thân chính là khởi nguồn của hạnh phúc.
——————
CÂU CHUYỆN CŨ ✨
LÀM NGƯỜI ĐỪNG LẤY ĐỒ CỦA NGƯỜI KHÁC MÀ KHÔNG XIN PHÉP, DẬN QUÁ TRỜI DẬN, THÍCH THÌ TỰ LÀM, ĐỪNG CÓ TỰ TIỆN LẤY BẢN EDIT CỦA TUI REUP RỒI NHẬN VƠ 🤬 CỌC
Edit nghiệp dư + sự giúp sức phần lớn từ GPT nên cân nhắc khi đọc, editor nết khó ở nên lời hay thì nói, lời biết khó nghe im lặng đi ra nhé, hông ai bắt ép bạn phải đọc phải xem, khoải ý kiến, cám ơn
Tui edit cho tui đọc, dở hay gì cũng tui ăn, cho ăn chung thì biết điều là được (¬_¬)
Bản dịch phi thương mại, xin đừng làm các tổ chức sờ gáy toy, xin cám ơn
Sau khi edit xong, yinchan14 đã có đúc kết: Truyện này không drama, không máu chó, không tra nam, không tiện thụ, chỉ là một câu chuyện về 2 người bình thường, tự sai lầm rồi tự chữa lành bản thân, để học cách yêu thương nhau đúng đắn hơn, trưởng thành hơn và trách nhiệm hơn với lựa chọn của mình. Rất văn minh =))
Cuối cùng, cất não trước khi đọc, đừng đem lô gíc cuộc đời vào đây 😘