[Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú - CHƯƠNG 64: CHIA SẺ
- Metruyen
- [Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú
- CHƯƠNG 64: CHIA SẺ
Ánh Ương nghẹn một chút, khẽ đáp: “Đương nhiên là không rồi.”
Minh Sóc rõ ràng có chút thất vọng, trong mắt như ánh lên một tầng nước, không biết là vì xúc động hay vì lạnh lẽo. Hắn nói:
“Dù thế nào đi nữa, anh vẫn sẽ nhớ đến em. Nhớ rằng ngày mai, có một người ở tận chín tầng trời cao đang nghĩ về em—không phải nhớ đến Tiểu Mầm, mà là dành trọn lòng này để nhớ đến em.”
Ánh Ương quay đi, cố làm ra vẻ nhẹ nhàng rồi trêu chọc:
“Ngày mai tôi sẽ đem lời này kể cho con anh nghe.”
Minh Sóc cười, vẫy tay nói:
“Ương Ương, tạm biệt nhé.”
“Tạm biệt,” Ánh Ương theo bản năng đáp lại.
Lần này xe thực sự đã lăn bánh. Ánh Ương kéo chặt áo khoác, quay người bước đi.
Không hiểu sao, hôm nay mùa đông lại chẳng lạnh như mọi ngày.
. Đây là mùa hè năm 2025 tại w a t t p a tttttttt -yinchan14
Sáng hôm sau, Ánh Ương lại bắt đầu những buổi đưa đón Tiểu Mầm như thường lệ.
Mùa xuân đang âm thầm ngoi lên một cách lặng lẽ. Trời xám hơn mọi khi, cả hai tay trong tay, thong thả bước trên đường về.
Đi ngang một chiếc xe bán hồ lô ngào đường, Tiểu Mầm bắt đầu mè nheo:
“Ương Ương, mua cho con hồ lô đi mà? Hồi bố đón con về, tối nào bố cũng cho con ăn hồ lô, ba ba còn ăn chung với con nữa!”
Ánh Ương thoáng chững lại, ánh mắt lướt qua những xiên hồ lô trên xe, cũng thấy có chút động lòng.
Nhưng nghĩ lại…
Cậu nheo mắt, nghi hoặc nhìn Tiểu Mầm:
“Thật là mỗi tối đều được mua à?”
“Dạo gần đây, bố còn nấu cơm cho con ăn mà. Chắc là không nghĩ con đã ăn vặt trước bữa ăn quá nhiều đi?”
Tiểu Mầm phụng phịu, bĩu môi:
“Bố nói đâu có sai, ba ba nhất định sẽ phát hiện! Ương Ương là trứng thông minh, còn Tiểu Mầm là trứng không được thông minh lắm…”
Ánh Ương nghe xong không khỏi phì cười, cúi đầu nhìn con, tay sửa lại chiếc áo khoác nhỏ:
“Cái áo hôm nay mặc cũng là bố mua cho con à?”
“Dạ!” Tiểu Mầm hãnh diện nói, “Hôm nay con mặc áo lông Ultraman đó!”
Ánh Ương cười khúc khích:
“Bố con đúng là biết gãi đúng chỗ ngứa.”
“Gãi đúng gì cơ?” Tiểu Mầm ngơ ngác.
“Ý là… bôs con cũng là trứng thông minh.”
Tiểu Mầm lắc đầu:
“Không đúng, bố nói bố là người xấu, nhưng dạo gần đây đang cố trở thành trái trứng tốt.”
Ánh Ương bật cười, hỏi tiếp:
“Câu đó cũng là bố dạy con nói à?”
Tiểu Mầm nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: