[Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú - CHƯƠNG 56: PHEROMONE NHÂN TẠO
- Metruyen
- [Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú
- CHƯƠNG 56: PHEROMONE NHÂN TẠO
Minh Sóc xoa nhẹ tuyến thể của mình, trầm giọng nói:
“Cấp bậc pheromone của tôi cũng khá cao, nhưng lúc tuyến thể bắt đầu phát dục thì gần như không có cảm giác khó chịu gì đáng kể. Tại sao phản ứng của thằng bé lại nghiêm trọng như vậy chứ?”
Bác sĩ liếc nhìn hai người đang đứng đó với vẻ mặt lo lắng, rồi đáp:
“Đây cũng là điều tôi muốn trao đổi với hai người. Cần phải nhanh chóng đưa cậu bé đi kiểm tra tuyến thể. Tình trạng hiện tại cho thấy tuyến thể của bé đang trong giai đoạn yếu ớt và nhạy cảm nhất. Không loại trừ khả năng bé bị ảnh hưởng bởi sự hỗn loạn của pheromone xung quanh, nên mới có phản ứng mạnh đến vậy.”
Ánh Ương nghe vậy, cảm thấy day dứt vô cùng, cậu cúi đầu, tự trách:
“Tuyến thể của tôi vốn dị dạng bẩm sinh, sau này có trị liệu nên mới khá lên được một chút. Có thể… có thể nguyên nhân là do tôi không?”
Bác sĩ không trả lời vội mà nhanh chóng viết ra hai phiếu xét nghiệm, nhẹ giọng:
“Tạm thời tôi chưa thể khẳng định gì. Phải chờ kết quả kiểm tra mới có thể đưa ra chẩn đoán chính xác.”
Tiểu Mầm truyền nước thuận lợi. Minh Sóc và Ánh Ương cũng tranh thủ đi lấy mẫu xét nghiệm tuyến thể rồi quay lại phòng bệnh.
Hai người ngồi lặng thinh bên giường, chỉ yên lặng trông chừng bé.
Một lúc lâu trôi qua, không ai lên tiếng.
Ánh Ương đột ngột nghiêng người, chống hai tay gầy guộc lên cạnh giường Tiểu Mầm, bả vai run nhẹ.
Cậu đang khóc.
“Đừng vội nghĩ linh tinh… chưa chắc đã là vấn đề từ pheromone của em đâu…” – Minh Sóc ngồi bên kia giường, đưa tay ra định vỗ vai Ánh Ương nhưng rồi lại rụt tay lại.
Hắn cười khẽ, tự giễu mình, rồi tiếp tục trấn an:
“Mấy ngày nay Tiểu Mầm đi đường vất vả, lại không nghỉ ngơi tử tế, rồi còn ăn dưa hấu, uống Coca, đang lúc tuyến thể phân hoá… nên mới bị như vậy thôi.”
“Là tại tôi… Sao tôi lại để mặc nó ăn nhiều trái cây như vậy chứ?” – Ánh Ương ôm đầu, giọng nghẹn ngào – “Hôm qua nó ăn nhiều cơm hộp lắm, sáng nay thì hưng phấn quá, lại không chịu ăn sáng đàng hoàng… Nếu tôi ép nó ăn đầy đủ một chút thì dạ dày đâu đến nỗi bị kích ứng bởi trái cây…”
“Xin lỗi, cũng có lỗi của anh.” – Minh Sóc chủ động nhận sai.
Căn phòng lại rơi vào im lặng.
Hai người đều nặng trĩu tâm can, dằn vặt trong day dứt.
May mắn thay, đến lúc truyền gần xong chai nước thứ hai, Tiểu Mầm cũng tỉnh lại.
Vừa mở mắt ra, việc đầu tiên là kêu đói.
Bé còn đòi ăn pizza Hawaii, nhất định phải có thêm nhân phô mai.
Vừa mới ói mửa xong đó, mà giờ mới mấy tiếng đã tỉnh táo lại, còn đòi ăn uống linh đình, đúng là hồi phục thần tốc.