[Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú - CHƯƠNG 45: ĂN NĂN (XÁM HỐI =)))
- Metruyen
- [Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú
- CHƯƠNG 45: ĂN NĂN (XÁM HỐI =)))
Rầm!
Một mảng bụi phấn vỡ tung, lan ra trên bức tường bích họa.
Tất cả tranh trong TAOlogy đều là tác phẩm của Ánh Ương, đây cũng xem như một lần thử nghiệm mới của cậu.
Những đôi mắt trên tường đều sống động đến lạ. Hàng mi dày và mềm mại, có đôi ánh lên tia sáng, có đôi đong đầy nước mắt. Có ánh mắt khép hờ, cũng có ánh mắt bay ra những chú chim nhỏ.
Chính vì vậy, cửa tiệm mang một nét huyền bí kỳ lạ.
Minh Sóc ngồi xuống ghế sô pha, thẫn thờ nhìn bức “tường mắt”.
Tại sao cậu lại vẽ những đôi mắt này? Lúc vẽ, cậu đang nghĩ gì? Có từng nghĩ đến hắn không?
Minh Sóc lặng lẽ quan sát bức tranh, còn Đào Dữu vẫn bận dặm lại lớp trang điểm bị lem. Cậu hất rèm châu sang một bên, bĩu môi bước vào trong phòng
“Dịch vụ bói toán cao cấp, phục vụ tận tình, một lần 3888. Xin hỏi anh muốn thanh toán bằng cách nào?”
“Trừ thẳng vào tài khoản cũng được.” Minh Sóc đứng dậy, dáng vẻ cực kỳ khiêm tốn. “Tôi đã để lại một tấm thẻ ở đây.”
Đào Dữu liếc hắn một cái, cố nén xúc động muốn trợn mắt, lạch cạch gõ bàn phím thao tác.
Tấm thẻ này ban đầu là Minh Sóc nhờ Đào Dữu gửi lại cho Ánh Ương, nhưng cậu không nhận, Minh Sóc cũng không lấy lại. Một tấm thẻ nhỏ, cũ kỹ, cứ thế lặng lẽ nằm đó, trở thành minh chứng cho mối quan hệ đầy vết nứt giữa hai người. Cuối cùng, nó đành được Đào Dữu giữ hộ.
Mỗi tháng Minh Sóc đều chuyển vào đó một khoản. Việc làm ăn càng ngày càng thuận lợi, số tiền chuyển vào cũng càng lúc càng nhiều. Hắn thừa biết hành động này vừa ngu ngốc vừa hèn mọn, như kẻ mất bò mới lo làm chuồng. Mọi thứ đã muộn, đến cả cái lương tâm thủng lỗ của hắn cũng chẳng thể vá nổi.
Nhưng hắn vẫn cứ làm, chỉ vì nghĩ nếu một ngày nào đó, Ánh Ương đột ngột cần tiền, chỉ cần gọi một cú điện thoại cho Đào Dữu, tấm thẻ kia có thể giúp được một phần.
Không thể gặp Ánh Ương, cũng không dám tìm hiểu nhu cầu của cậu, hắn chỉ còn cách âm thầm làm vậy.
Xử lý xong sổ sách, Đào Dữu mới hoá thân thành Đào Đào, mời Minh Sóc vào phòng bói toán VIP. Cậu xoè tay rút bài Tarot, trải lên bàn theo số chỉ định.
“Rút bài đi.”
Minh Sóc thuần thục chọn mấy lá, đặt vào giữa bàn: “Nghe nói sắp có bão, thành phố mà Ương Ương sống có bị ảnh hưởng không?”
“Bói toán thì không được tám chuyện với thầy bói.” Đào Đào trải bài, nghiêm mặt cảnh cáo. Minh Sóc cũng im lặng, ngoan ngoãn ngồi nghe Đào Đào giải bài.
“Sắp tới cảm xúc của anh sẽ biến động khá lớn. Tuy nhiên, cung gia đình và sự nghiệp vẫn ổn định. Nhớ đừng hành động bốc đồng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Im lặng một lúc, Minh Sóc đột nhiên làm ra vẻ tư vấn chuyên nghiệp: “Vậy dạo này tôi đi công tác có thuận lợi không? Có kiêng kỵ gì về phương hướng địa lý không?”