[Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú - CHƯƠNG 42: ANH CÒN YÊU TÔI KHÔNG?
- Metruyen
- [Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú
- CHƯƠNG 42: ANH CÒN YÊU TÔI KHÔNG?
Ngoài dự đoán, khi biết Minh Sóc muốn tìm Ánh Ương, Đào Dữu lại không phản ứng kịch liệt như hắn tưởng tượng.
Hai ngày sau, trong lúc làm việc, Ngô Trọng Bá bất ngờ nhận được một chuỗi địa chỉ kèm theo một tin nhắn ngắn gọn: [Ương Ương nói chủ nhật, bốn giờ chiều có thể gặp Minh Sóc ở đây.]
Chủ nhật hôm đó, thời tiết sáng sủa. Minh Sóc đến trước nửa tiếng, đậu xe ngay trước tiệm cà phê, lặng lẽ chờ đợi.
Hai mươi phút sau, Ánh Ương xuất hiện một mình trước cửa tiệm, mặc một bộ đồ đơn giản thoải mái.
Làn da cậu trắng, mái tóc nhạt màu, dưới ánh nắng ánh lên sắc đồng cổ. Thoạt nhìn, cậu trông chẳng khác nào một sinh viên đại học gần đó.
Cậu dừng chân trước cửa, như đang tự trấn an. Hai phút sau, cậu mới đặt tay lên cánh cửa, đẩy vào trong.
Minh Sóc lập tức tắt máy, theo sau cậu bước vào.
Còn chưa kịp ngồi xuống, cậu đã thấy hắn đứng ngay phía sau mình. Trong mắt Ánh Ương lóe lên chút hoảng hốt, nhưng sự hoảng loạn ấy nhanh chóng bị kìm nén, chỉ để lại một gợn sóng thoáng qua trên gương mặt điềm tĩnh.
Họ chọn một chỗ ngồi gần đó. Minh Sóc quét mã gọi đồ uống cho cả hai, không quên chọn thêm món bánh ngọt mà cậu thích.
“Tiểu Mầm đâu rồi?” Hắn gấp gáp hỏi.
“Đào Đào đang trông giúp rồi. Anh yên tâm, thằng nhỏ vẫn rất khoẻ.” Nói xong, Ánh Ương cũng quét mã trên bàn để gọi thêm một ly đồ uống mà cậu thích.
Minh Sóc kìm nén cơn giận, trầm giọng nói: “Em rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Anh biết em đã nghe được cuộc nói chuyện giữa anh và ông nội ngày hôm đó, nhưng những lời đó chỉ là anh cố ý nói ra để chọc tức ông thôi. Còn nữa, nghe lén là một hành vi rất không đúng, ở văn phòng tổng mà nghe lén còn có thể liên quan đến pháp luật đấy.”
Không ngờ, Ánh Ương chẳng hề dao động, ngược lại còn điềm nhiên đáp: “Pháp luật? Anh lừa tôi theo anh về Vân Cảng, nói rằng muốn cùng nhau nuôi dạy Tiểu Mầm, nhưng cuối cùng lại chính miệng thừa nhận tất cả chỉ là một phần trong kế hoạch trả thù và bôi nhọ Minh thị. Chuyện này pháp luật có quản không? Nếu pháp luật không quản, thì đạo đức có quản không? Hay là ngay cả chuyện tôi trở mặt với anh cũng nằm trong kế hoạch của anh?”
“Anh đã nói rồi, lúc đó chỉ là anh nhất thời nóng nảy, cố ý chọc giận ông nội……”
“Minh Sóc, tôi không hiểu nổi anh nữa. Trước đây tôi đã cho anh cơ hội chia tay, anh hoàn toàn có thể không cần lo đến đứa trẻ này. Chính anh là người muốn tôi tin tưởng, chính anh là người một mực muốn cùng tôi xây dựng gia đình.”
“Anh chỉ là……”
Ánh Ương cắt ngang lời hắn: “Lúc đó, anh dám nói anh không có chút tư tâm nào sao? Nhìn thấy ông nội anh tức giận đến mức suýt phát bệnh vì tôi và Tiểu Mầm, trong lòng anh không hề có chút vui vẻ nào sao?”
Minh Sóc gắng gượng biện hộ: “Nhưng anh vẫn giữ lời hứa của mình. Từ khi Tiểu Mầm chào đời đến nay, anh có để em bỏ ra một đồng nào không? Anh có ép em đi làm không?”