[Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú - CHƯƠNG 38: MANG THAI (CÓ TIDE =)))
- Metruyen
- [Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú
- CHƯƠNG 38: MANG THAI (CÓ TIDE =)))
Trưa hôm trước, Đào Đào ghé qua văn phòng, vừa nhìn thấy Minh Sóc liền sa sầm mặt, hậm hực khoanh tay trước ngực.
Minh Sóc vờ như không thấy, tiếp tục gõ bàn phím.
“Ôi chao, có người đúng là tiêu sái thật đấy. Người yêu đi bệnh viện kiểm tra mà chỉ lo nghĩ đến công việc của mình.” Đào Đào hừ lạnh.
Minh Sóc ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo: “Ánh Ương bị bệnh?”
“Đi kiểm tra thôi…” Ngô Trọng Bá vội vàng hòa giải, kéo Đào Đào ngồi xuống rồi đặt túi đồ cậu xách theo sang một bên.
“Em đừng tức giận, chỉ là cặp đôi cãi nhau chút thôi. Cũng đâu phải Minh Sóc làm gì có lỗi với Ánh Ương.”
“Hắn để Ương Ương đi kiểm tra một mình, thế là sai rồi!” Đào Đào phản bác ngay.
“Hắn bận mà.” Ngô Trọng Bá nói cho có lệ, rồi tò mò hỏi: “Mà túi này có gì mà nặng thế?”
“Móng giò kho cho Ương Ương, dạo này cậu ấy ăn uống không tốt, cứ thích mấy món chua cay, không thì lại nôn hết.”
“Ra vậy.” Ngô Trọng Bá nhún vai với Minh Sóc, không khí trong phòng cũng dịu đi đôi chút. “Anh cứ tưởng là kho cho anh chứ.”
Đào Đào bật cười, hôn lên má hắn một cái. “Lần sau kho cho anh.”
Trong lúc cả hai đang vui vẻ trêu chọc nhau, điện thoại của Đào Đào chợt reo lên.
Màn hình hiển thị một tấm ảnh chụp Ánh Ương đang ăn kem ốc quế, bị lạnh đến mức nhăn cả mặt.
“Alo, Ương Ương à?” Đào Đào bắt máy, cố ý liếc nhìn Minh Sóc đầy khiêu khích.
Ở đầu dây bên kia, giọng Ánh Ương nhỏ xíu dù xung quanh rất yên lặng: “Đào Đào, cậu có thể đến đây một chút không?”
Đào Đào lập tức cảnh giác, cầm điện thoại ra khỏi phòng làm việc, đóng cửa lại rồi mới hỏi: “Là kết quả kiểm tra có vấn đề sao? Cậu đang ở đâu? Tôi đến ngay! Rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
“Hình như tôi…” Giọng Ánh Ương run rẩy đến cực điểm, hai tay siết chặt điện thoại, tựa người vào vách tường cạnh cầu thang, lắp bắp nói hai chữ.
Đào Đào khựng lại, lập tức ngắt máy, tăng tốc chạy xuống lầu.
Lúc này, chẳng còn tâm trí đâu mà suy nghĩ chuyện tiền bạc, cậu vẫy tay gọi ngay một chiếc taxi, vừa ngồi vào xe đã vội vã đọc địa chỉ.
Chưa kịp khởi hành, cửa xe bất ngờ bị ai đó mở ra. Một trận gió lạnh ập vào theo sau, Minh Sóc ngồi vào ghế, giọng nói lạnh lùng: “Ương Ương là Omega của tôi. Tôi cũng phải đi.”
Lẽ ra cậu nên nhận ra sớm hơn…
Chứ không phải đến tận ngày hôm sau khi chính miệng đề nghị chia tay, trong lúc có mặt người ba Omega của Minh Sóc, cậu mới biết chuyện này.
Ánh Ương siết chặt tờ kết quả kiểm tra, trốn vào góc cầu thang, đứng cũng không được, ngồi cũng không xong. Mấy lần thử trấn tĩnh lại, cuối cùng chỉ có thể bám vào tay vịn cầu thang để chống đỡ cơ thể.
May mà khi có kết quả, Lâm Hàm Uẩn vừa rời đi vệ sinh. Nhân lúc không ai để ý, cậu chạy trốn đến đây, nhưng rồi lại không biết phải làm gì tiếp theo.