[Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú - CHƯƠNG 13: BÀI TẬP NHÓM
- Metruyen
- [Đm Edit Hoàn] Omega Vạn Người Chê Mang Theo Con Bỏ Chạy - Diện Thi Phú
- CHƯƠNG 13: BÀI TẬP NHÓM
Có một môn học là case study (phân tích trường hợp), và Ánh Ương được phân vào một nhóm toàn học sinh quốc tế.
Dù tất cả đều là du học sinh, nhưng vì đến từ các quốc gia khác nhau, khi ngồi lại với nhau, mọi người vẫn không biết nên bắt đầu giao lưu thế nào.
Cuối cùng, dựa vào một nam sinh Alpha da ngăm đen đứng ra để phân công nhiệm vụ.
Lần này, bài tập nhóm yêu cầu phải tìm một doanh nghiệp địa phương, khảo sát hệ thống điện tử mà doanh nghiệp sử dụng, phân tích ưu điểm và khuyết điểm, sau đó đề xuất các giải pháp phù hợp.
Vì thành viên trong nhóm đều là du học sinh, không ai có nguồn tài nguyên từ nơi họ đang học, nên họ chỉ có thể tự tìm và thuyết phục các doanh nghiệp hợp tác.
Nhiệm vụ cuối cùng rơi vào Ánh Ương và một nữ sinh Omega, bởi cả nhóm ngầm đồng ý rằng Omega có sức hút xã giao cao hơn, dễ đàm phán hơn.
Sau giờ học, Ánh Ương và nữ sinh cùng đến thư viện để bàn bạc kế hoạch.
Trong lúc trò chuyện, cậu thoáng nghĩ đến Minh Sóc, nhưng ngay sau đó lại bỏ qua ý nghĩ ấy, cậu không muốn làm phiền Minh Sóc vì chuyện này.
Qua một tuần sắp xếp, cuối cùng hai người cũng thuyết phục được chủ một quán cà phê đồng ý khảo sát hệ thống điện tử của tiệm.
Tuy nhiên, đúng lúc này, nữ sinh làm việc chung với cậu lại phải xin nghỉ về nhà cách ly, để Ánh Ương đảm nhận toàn bộ việc quan sát và thống kê hệ thống trong giai đoạn đầu. Mỗi khi tan học, cậu đều phải đến quán cà phê ngay.
Quán cà phê nằm ở khu văn phòng, cách trường Ánh Ương khoảng nửa giờ đi xe công cộng.
Lần đầu đến quán cafe này, cậu nhận ra công ty của Minh Sóc cũng ở gần đây, chỉ cách hai tòa nhà.
Quán cà phê mở ở khu vực này không lo vắng khách, nhất là cà phê ở đây rất chất lượng, đều được mua trực tiếp từ nơi sản xuất. Chủ quán tự rang xay trong quán của mình khiến mùi cà phê thơm ngào ngạt.
Công việc chính của Ánh Ương là ngồi sau quầy đếm khách ra vào. Bất kể họ có mua hay không, cứ có người vào là cậu lại bấm máy đếm.
Vào giờ cao điểm, lượng khách tăng mạnh, đến mức nhân viên trong tiệm cũng không làm kịp. Thấy vậy, Ánh Ương liền xắn tay áo lên giúp, mặc tạp dề, rửa tay sạch sẽ, rồi hỗ trợ nhận đơn và pha chế cà phê.
Đã lâu lắm rồi cậu không làm cà phê!
Kỹ thuật pha cà phê của Ánh Ương đều là học từ nhà họ Minh. Dù đã bị đuổi khỏi nhà đó, cậu vẫn giữ một số sở thích quý tộc, trong đó có pha cà phê.
Cậu thao tác rất thuần thục, nhạy bén với từng chi tiết, từ định lượng bột cà phê đến điều chỉnh nhiệt độ nước, tất cả đều nhanh gọn nhưng không kém phần chính xác. Dù chỉ là hỗ trợ tạm thời, Ánh Ương vẫn không làm chậm tiến độ của quán.
Đang bận rộn thì cậu nghe thấy tiếng gọi từ phía bên ngoài:
“Ánh Ương, sao cậu lại ở đây?”