[Đm -Edit] Hệ Thống Thu Gom Quả Phu - Chương 8:
Chương 8: Con riêng đùa giỡn kế mấu (H)
Edit + beta: lamlam28701
Dung Yên từ trạng thái hư nhược khôi phục như cũ, lại bắt đầu cuồng trảo dạy Tần Việt thư pháp cùng kinh luân, vốn một tay viết bút lông xấu như giun bò, chữ Tần Việt trải qua dạy dỗ bây giờ thư pháp cũng rất ra hình ra dáng.
Lúc trước hắn tuy nói là muốn giúp Dung Yên sinh con, nhưng học tập cũng đã mệt tâm, luôn không tìm được cơ hội. Trong đầu toàn bộ đều là “chi, hồ, giả, dã”, làm sao có thời giờ suy nghĩ gì chuyện dư thừa.
Mãi cho đến gần tới ngày thất tịch, trong phủ dính chút không khí, Dung Yên bận rộn chuyện trong phủ nên hai ngày nay Tần Việt mới thả lỏng được. Quý phủ còn có nữ quyến vị thành niên, Tần Việt nhìn hai trưởng muội cùng thứ muội của mình khéo tay thêu thùa đang nghiêm nghiêm túc túc làm cầu Chức Nữ thất tịch, ngược lại còn cảm thấy rất thú vị.
Quý phủ không có nam chủ nhân, Dung Yên cũng từ từ coi trọng cái tên Tần Việt này, đối với việc nữ nhi quý phủ kết hôn, còn hỏi hắn hai câu ý kiến: “Ánh Nguyệt cùng Nguyệt Liên tuổi cũng không nhỏ, cũng nên chuẩn bị việc kết hôn rồi, ngươi ngày thường đi ra ngoài cũng nên giúp chúng lưu ý con thứ nhà Lưu thượng thư một chút, còn có hai thứ tử Hầu gia nữa.”
Tần Việt mở to mắt nhìn về các mầm đậu nhỏ trong sân, quả thực đều là thiếu nữ da thịt mềm mại, nếu hắn không nhớ lầm, bọn nó cũng chỉ là các thiếu nữ mười ba mười bốn tuổi đi, tuổi tác cũng còn quá nhỏ.
“Các nàng cũng nhỏ quá đi.”
Dung Yên ngữ khí nhàn nhạt: “Mười ba mười bốn tuổi, kinh nguyệt lần đầu cũng đã có, lưu lại nữa thì thành gái lỡ thì, sợ các nàng sẽ oán hận ta cái người làm mẹ kế này.”
Tần Việt suy nghĩ một chút, cổ nhân quả thực thành thục sớm, mười ba mười bốn sinh con còn có, nhắc tới nguyên thân đây cũng mới mười sáu đây, đặt ở hiện đại thì vẫn còn là một thiếu niên đây.
Dung Yên xem thần sắc hắn, bất thình lình lại nói thêm một câu: “Các nàng còn trẻ, ta ngược lại thật ra già rồi.”
Tỉ mỉ nghĩ lại, Dung Yên mới 22, nếu ở hiện đại thì chính là đang độ xinh đẹp nhất, bạn gái trước đây của Tần Việt lớn nhất là ba mươi, y nơi nào có thể tính già rồi.
Thừa dịp bên cạnh không có ai, hắn trên lầu ôm eo thon Dung Yên: “Mười ba mười bốn có cái gì tốt mà xem, Yên Yên cái tuổi này mới là tuyệt nhất không thể tả. Ta nghe nói tối nay có thuyền hoa, chúng ta cũng thuê một chiếc thế nào?”
Phong cảnh ở cổ đại hắn vẫn chưa có thấy đủ đây. Cũng không biết mình có thể ở đây bao lâu, chung quy phải thưởng thức mỹ cảnh càng nhiều mới phải.
Dung Yên nghi hoặc nhìn về phía hắn: “Thuyền hoa nhà mình có, không cần thuê.”
Tần đại thiếu gia là ai nào, hắn lập tức đổi giọng nói: “Để người nhà bọn họ đi chiếc đó. Ta lúc trước không phải chưa từng đi qua. Năm nay ta muốn thuê chiếc khác để bồi Yên Yên.”
Hắn dò tay vào bên trong làn váy của Dung Yên, cực kỳ ám muội cùng y kề tai nói nhỏ: “Đừng mang quá nhiều người, tốt nhất chỉ có hai người chúng ta.”