[Đm -Edit] Hệ Thống Thu Gom Quả Phu - Chương 15:
Chương 15: Chị dâu bị bức ép vừa khóc vừa nói yêu thích
Edit + beta: lamlam28701
Lúc Chử Ngọc tỉnh lại, y nằm trên giường lớn giống y hệt trong mơ. Nơi này là Tần gia, phòng này thuộc về Tần Việt. Lúc đó chỉ là một giấc mộng mà thôi, nhưng bây giờ là trong hiện thực, y cũng thành chính phu của Tần Việt.
Lẽ nào giấc mộng kia đến báo trước tương lai cho y? Bởi vì vừa tỉnh lại, y cũng mơ mơ hồ hồ suy nghĩ.
Vừa nảy lên suy nghĩ này, y liền nhớ lại chính mình tại sao lại nằm ở đây. Hình như y bị Tần Việt làm cho tức giận đến sắc mặt trắng bệch, sau đó trực tiếp ở trước mặt của đối phương ngất đi. Về phần tại sao tức giận, là vì y nhìn thấy Tần Việt cùng song nhi xinh đẹp kia ôm nhau, tâm sinh ghen tức.
Rõ ràng biết thứ tình cảm này không thể dễ dàng sa vào, y càng sinh ra tình cảm càng sâu với hắn, khả năng sẽ bị thương tổn càng nhiều.
Nhưng nếu thứ tình cảm này có thể bị khống chế như vậy thì trên thế giới cũng sẽ không có nhiều si nam oán lang như thế. Hơn nữa cũng không biết khoảng thời gian gần đây y đến cùng là làm sao, tâm tư so với lúc trước mẫn cảm hơn rất nhiều, cũng càng dễ bị ảnh hưởng lên xuống.
Y phát ngốc như vậy một hồi lâu, bỗng nghe thanh âm quen thuộc vang lên bên tai: “Em đã tỉnh. Cảm giác thế nào?”
Tần Việt tuổi trẻ, khuôn mặt lại anh tuấn lọt vào tầm mắt của y, ngữ khí của hắn ôn nhu, lại khiến trong lòng Chử Ngọc càng thêm chua xót.
Y không muốn nói chuyện, nghiêng đầu quay mặt qua chỗ khác, không muốn nhìn thấy khuôn mặt này. Nam nhân Tần gia đúng thật không có cái gì tốt, Tần Trác như thế, Tần Việt cũng vậy.
Tần Việt cũng không giận y, chỉ đem bàn trà thấp kéo tới bên giường, đem bát thuốc đen ngòm ở phía trên cầm đến: “Nếu đã tỉnh rồi thì uống chén thuốc này trước đi. Đại phu nói thân thể em không tốt, thai có chút bất ổn, mấy ngày nay sợ là cũng phải uống thuốc dưỡng thai rất nhiều.”
Chử Ngọc lỗ tai dựng thẳng lên, y lập tức xoay người, nhìn Tần Việt, dùng một loại ngữ khí khó có thể tin được tìm kiếm khẳng định của hắn: “Thai? Thuốc dưỡng thai?”
“Ừm. Khoảng một tháng rồi. Nếu tính ngày chắc là lúc chúng ta thành hôn. Đến, trước tiên uống thuốc đi.” Tần Việt mặt mày mỉm cười, viên bách tử ngàn tôn cũng chỉ tăng thêm tỷ lệ, xem ra vận may của mình cũng không tệ lắm. Nếu bình thường làm vài lần, trong bụng Chử Ngọc liền có thể mang thai con hắn.
Chử Ngọc nhận chén thuốc kia, lông mày cũng không nhíu một cái mà đem thuốc dưỡng thai uống một hơi cạn sạch. Y nhớ tới đứa bé trong giấc mộng kia, bảo bảo của y nhất định sẽ trắng trẻo đáng yêu như vậy.
Nhưng nghĩ đến Tần Việt vừa nói thai bất ổn, y không nhịn được siết chặt đệm giường dưới thân, tim treo cao hỏi: “Đại phu nói thế nào? Chỉ cần ngoan ngoãn uống thuốc, con sẽ không sao chứ.”
Có lẽ trước kia đã từng mất đi một đứa con, có thể nhìn ra y đối với đứa bé này đặc biệt cẩn thận cùng để tâm.