[Đm/Edit] Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Tai Cụp - Chương 37: Từ từ tiến tới
Editor: Update nhẹ lúc 2h sáng =)))
–
“Ây! Hai đồng chí kia, phim sắp hết rồi đấy, hai người có ổn không đó!”
Người ở bên trong bắt đầu giục giã.
Giản Du sợ bọn họ sẽ đi ra đây, bèn đẩy Lục Thời Niên ra một chút, nhưng cũng không tách ra hoàn toàn mà nhanh nhẹn thơm một cái lên má hắn, giọng như đang dỗ dành: “Được rồi anh buông ra đi, muốn ôm thì về nhà lại ôm.”
Lục Thời Niên hệt như một con cún bự được vỗ về, ngoan ngoãn buông cậu ra.
Giản Du xoay người đi vào nhà vệ sinh, Lục Thời Niên thì đơn giản là rửa tay sạch sẽ xong quay về chỗ cũ ngồi xuống. Bộ phim này không dài, lúc hắn đi vào thì nam nữ đã tới đoạn ôm hôn nhau tâm sự.
“Lục ca, ông rửa tay hơi bị lâu đó?”
“Tay ông dính nước dâu tây hay dính nhựa đường vậy trời?”
“Hahahahaha nhựa đường ổn không đó?”
Lục Thời Niên cười cười không nói gì, kệ cho bọn họ trêu chọc, hắn rút một tờ giấy ăn trên bàn ung dung lau khô nước trên tay.
Giản Du cũng quay lại rất nhanh.
Lục Thời Niên nhấc mí mắt, ánh mắt dõi theo cậu. Ngay khi Giản Du bắt gặp ánh mắt hắn thì ra vẻ tằng hắng hai tiếng cho thông họng, mắt chớp chớp né tránh.
Cơn thẹn thùng đến muộn nhưng hiệu quả mạnh mẽ.
Đới Lượng Lượng cảm thấy có gì đó sai sai.
Nhìn riêng Lục Thời Niên thì thấy không có vấn đề gì, nhìn riêng Giản Du cũng chẳng có gì bất thường, nhưng cứ mỗi lần hai người này xuất hiện chung một chỗ thì anh ta lại cứ thấy bầu không khí có gì đó bất ổn.
Nhưng cụ thể bất ổn chỗ nào thì anh ta cũng chịu chết.
Để miêu tả thì nó giống kiểu thả viên Mentos vào chai Coca, cho bơ ngọt vào cà phê đen, hay… thuốc ho cho thêm kẹo nổ?
Thật kỳ lạ.
Không chờ cho anh ta từ từ cảm nhận cái ý nghĩ kỳ quái này, anh ta chợt phát hiện ra một điểm nhấn mới.
“Giản Du, sao miệng cậu sưng lên thế?”
“Lại còn hồng vậy nữa?”
Giản Du mím mím môi mất tự nhiên, cau mày muốn mở miệng nói gì đó, nhưng bị đoạt lời: “Nè nha, đừng có bảo là bị muỗi đốt nhá, tụi này hông phải lũ đần đâu, muỗi không đội được cái nồi này đâu.”
Giản Du: “….”
Giản Du: “Tin hay không tùy anh.”
Mấy người đồng chí phòng bên cũng đảo mắt qua lại giữa hai người họ, không biết có phải cũng đã nhận ra có gì đó bất thường giống Đới Lượng Lượng không, làm ra vẻ híp mắt suy tư, giơ ngón tay chỉ chỉ hai người: “Tui nói nè, hai người không phải vừa vào WC giải quyết giúp nhau đấy chứ?”
“Cái lùm má?! Có lý nha! Chẳng trách lặn ở ngoài đấy lâu thế, xong miệng Giản Du còn sưng vù lên, nghe ông nói mà tui tỉnh cả người đấy!”