[Đm/Edit] Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Tai Cụp - Chương 10: Không nghĩ em sẽ như vậy
Editor: Hehe :v
–
Giản Du nhìn chằm chằm Lục Thời Niên một lúc lâu, cuối cùng chịu thua, đành nhắm mắt lại: “Ông đây không còn sức đâu.”
Lục Thời Niên thoải mái nói: “Không sao, tôi phục vụ em tận nơi.”
Giản Du kệ cho hắn cởi đồ ngủ của mình ra như búp bê, xong nhẹ nhàng mặc áo sơ mi trắng vào, không cả thèm nhúc nhích giãy dụa, nhìn như một con cá muối mất hết hi vọng.
Mãi cho đến khi cậu phát hiện ra mấy cái cúc bị cài lộn xộn hết cả.
“Tay anh phế hay não anh tàn thế hả?” Chứng ám ảnh cưỡng chế khiến hành xác cậu không chịu nổi.
Lục Thời Niên bắt lấy bàn tay cậu gãi gãi nhéo nhéo, tốt bụng giải thích: “Em không hiểu đâu, ngay ngắn gọn gàng không phù hợp với thẩm mỹ hiện đại đâu, phải lộn xộn một tí mới đẹp.”
Hắn còn quan tâm kéo một bên cổ áo lên giúp cậu, che đi một nửa đoạn xương quai xanh tinh xảo, ánh mắt thưởng thức thuần túy đánh giá cậu một lượt từ trên xuống dưới: “Nhìn em xem, rất xinh đẹp đó.”
Giản Du bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, không hiểu vì sao cơn sốt lại đột ngột bùng lên dữ dội, khiến cậu không kiềm nổi một tiếng rên rỉ.
Khóe mắt cậu ửng đỏ nhanh chóng, những phần cơ thể mà áo sơ mi không che được đều hồng lên.
Tựa như một bông hồng dại bất ngờ nở rộ.
Dùng cách so sánh như vậy với một nam sinh thì có vẻ không thích hợp, nhưng nếu người đó là Giản Du, thì quả thật là không tìm được tính từ nào hợp lý hơn.
“Xinh đẹp cái đầu anh!”
Giản Du nghiến răng nghiến lợi nói: “Thỏa mãn xong cái hiếu kỳ chó má của anh rồi đấy, có thể ôm tôi được chưa?”
Ừm, rất là hung dữ, nhưng mà tiếc là kết hợp với ánh mắt ướt át của cậu thì lực uy hiếp giảm hẳn hai trăm phần trăm.
Xem kìa, có một bé thỏ trắng đang nổi giận với người ta kìa.
“Được rồi.”
Lục Thời Niên quen tay sờ sờ tai cậu, giang tay ra làm tư thế ôm.
Chẳng qua là trước khi ôm lấy cậu, hắn lại bỗng nảy ra một ý tưởng mới.
Lục Thời Niên: “Chờ chút.”
Giản Du: “Tên chó nhà anh còn chuyện gì nữa?!”
Lục Thời Niên chân thành đặt câu hỏi: “Tôi chụp ảnh lưu niệm được không?”
Giản Du: “…..”
Giản Du mất sạch kiên nhẫn, dùng toàn bộ sức lực đưa tay lên ôm cổ hắn, thấy không kéo xuống được liền phẫn nộ dán người mình lên.
“Tôi đánh cả lò nhà anh!”
Chưa từng thấy chú thỏ nào vừa hung dữ lại vừa dính người như vậy.
Lục Thời Niên ôm lấy cậu, khóe miệng cong lên rõ rệt, vui không chịu nổi.
Rất thú vị nha.