[Đm/12Cs] Lớp S: Vui Và Nhộn [Tạm Drop] - Chương 12 + 13
Au: Chúc mừng Readers đã hoàn thành kì thi! Ta up hẳn 2 chap cho nó xôm nè :))
P.3: Chuyện lạ liên tiếp xảy ra (1).
“Đẹp quá! Chưa từng thấy cái đầu nào đẹp như vậy đó!”
Nhân Mã cầm cái đầu từ rổ bóng lên trầm trồ khen ngợi, mắt sáng long lanh nhìn chiến lợi phẩm trước mặt.
Bảo Bình đưa tay xoa cằm, mắt cũng rực lên tia sáng.
“Cơ cấu của hộp sọ quả thật rất hoàn hảo a! Tớ sẽ để dành nó cho các thí nghiệm tiếp theo của tớ!”
Vừa dứt lời, hắn lao đến giành cái đầu với Nhân Mã. Hai người liên tục giành qua giựt lại, cho đến khi Bảo Bình trượt tay tung nó lên không trung.
Bộp.
“Ơ đâu rồi?”
Tụi nó khum người lục soát mọi ngóc nghách trong kho dụng cụ, nhưng cái đầu vừa nãy đã không cánh mà bay. Nhân Mã ngồi bệt xuống sàn, mặt rưng rưng chỉ trích hắn.
“Tất cả là tại cậu! Đền cho tớ đi!”
Bảo Bình nhìn dáng vẻ ăn vạ của anh, bàn tay khẽ đẩy gọng kính lên ra vẻ tri thức, thở dài.
“Thôi bỏ chuyện này qua một bên đi (mặc dù mình cũng tiếc đứt ruột lắm), chúng ta không nên phí phạm thời gian ở đây. Thăm dò các phòng khác thôi!”
Nhân Mã đành ngậm ngùi lẽo đẽo theo sau Bảo Bình rời khỏi phòng dụng cụ. (Z: Thật sai lầm khi ta xếp team quái đản vào cùng một nhóm.)
…
Quay lại với nhóm Bạch Dương, 3 đứa chúng nó đứng trước nhà vệ sinh nam với hàng nghìn dấu chấm quanh đầu. Trước mặt tụi nó là cái bảng chà bá lửa được treo trên cửa với vỏn vẹn ba chữ: đang sửa chữa.
Kim Ngưu mót quá, đành đánh liều một câu.
“Qua nhà vệ sinh nữ đi tạm vậy!”
Bạch Dương mang khuôn mặt đểu giả hơn bao giờ hết.
“Tớ không ngờ cậu lại biến thái đến thế!”
“Thôi đừng đùa nữa! Đành vậy, cậu mót quá thì cứ vào đi, đằng nào cũng chẳng ai biết đâu mà sợ bị đánh giá.”
Kim Ngưu nghe Sư Tử nói xong thì vọt ngay và luôn vào nhà vệ sinh.
Bạch Dương phải rọi đèn pin vào trong cho anh đỡ sợ, còn Sư Tử dồn hết nội lực vào con mắt, liên tục ngó nghiêng phía hành lang. Trực giác của anh đang mách bảo là sẽ có điều chẳng lành.
Vài phút sau, tiếng xả nước vang lên cũng là lúc Kim Ngưu vác bộ mặt thỏa mãn đi ra khỏi buồng, anh đứng khựng lại khi thấy vẻ mặt khác thường của Bạch Dương, lại còn nhìn anh chằm chằm nữa chứ… không lẽ nó có ý đồ gì với anh sao? (Z: Trí tưởng bở của Tiểu Ngưu thật phong phú.).
Đột nhiên Kim Ngưu cảm nhận được có thứ gì đó đang bám trên vai anh, khiến anh cảm thấy rất nhột. Sau một vài hồi gãi gãi mà không thấy “thứ đó” có dấu hiệu ngừng lại, anh quay vụt đầu qua, định bụng dùng ánh mắt sát khí lườm tên nào đó đùa quá dai nhưng khi vừa nhìn thấy “thứ đó”, Kim Ngưu khựng lại mất vài giây.