Đêm Sương Mù - Chương 6: Thì thầm
Vào ngày truyền dịch thứ ba, bệnh cảm cúm của Hoàng Lư gần như khỏi hẳn.
Nắng chiều không quá chói chang, mặt biển chìm trong sương mù. Một con hải âu trắng bay thấp trên mặt nước, nó chớp thời cơ, lao xuống nước rồi cắp đi một con cá bạc nhỏ đang vùng vẫy.
Hoàng Lư thay quần áo xong, quyết định đi phòng trọ một chuyến để lấy lại chứng minh thư và tiền đặt cọc của Mạnh Yến Lễ.
Nhân tiện cũng muốn hỏi xem Mạnh Yến Lễ đã trả trước bao nhiêu tiền thuê phòng cho cô, để cô còn trả lại cho anh.
Dì Dương đang tưới hoa trong sân, thấy Hoàng Lư chuẩn bị ra ngoài, bà dốc lòng dặn dò cô mặc nhiều một chút, đừng để bị cảm lạnh nữa.
Hoàng Lư gật đầu, nói trong túi xách của mình có đựng áo khoác.
Đến phòng trọ, bà chủ không có ở đây, chỉ có Tiểu Mễ đang ngồi ở quầy lễ tân, đối diện với cuốn《Từ vựng tiếng Anh cấp 3》trước mặt, cô bé buồn ngủ đến mức không thể mở mắt nổi.
Thấy Hoàng Lư, Tiểu Mễ phấn chấn hẳn lên: “Hi chị gái nhỏ! Chị khỏe hơn chưa ạ?”
Hoàng Lư cười: “Khỏe hơn nhiều rồi, cảm ơn em đã quan tâm.”
Nhưng ánh mắt của Tiểu Mễ không dừng lại trên người Hoàng Lư mà cứ nhìn về phía sau.
Nhìn nửa ngày, cô bé hơi thất vọng kết luận: “Ồ, chị đến một mình.”
Hoàng Lư có chút khó hiểu.
Không phải cô vẫn luôn đi một mình sao?
“Chị, chị có nhớ lần trước em đã kể với chị là em gặp một chú đẹp trai ở bờ biển không……”
Không biết Tiểu Mễ nghĩ tới cái gì mà đột nhiên hưng phấn hẳn lên, đôi mắt bừng sáng: “Thật trùng hợp, ý của em là, đó chính là người đã bế chị đi ngày hôm trước! Má ơi chú ấy đẹp trai quá đi mất! Đúng rồi, chú ấy là gì của chị thế ạ? Là anh trai ạ?”
Hai chữ “Bế đi” này khiến Hoàng Lư ngượng ngùng, không tự nhiên lắc đầu: “Không phải không phải, là bạn của người lớn trong nhà chị.”
Hoàng Lư không muốn tiếp tục đề tài này nữa, quay đầu hỏi: “Mẹ em đâu?”
“Mẹ em sang cửa hàng nhỏ bên cạnh mua đồ ăn rồi, chắc một tẹo nữa là về đấy ạ.”
Tiểu Mễ kéo chủ đề trở lại, vẻ mặt đầy hứng thú, giơ tay ra kí hiệu số “5”: “Chị gái nhỏ, chú đó đỉnh thật đấy, một hơi bế chị xuống năm tầng, mà còn không thở dốc chút nào. Chú ấy có tập luyện không? Trên người có cơ bắp không?”
Làm sao Hoàng Lư biết Mạnh Yến Lễ có cơ bắp hay không……
Cô chỉ nhớ hình dáng yết hầu của anh rất đẹp, đẹp đến mức những sinh viên mỹ thuật đã quen vẽ cơ thể người cũng phải liếc nhìn thêm vài cái.
Đang lúc cô không biết nên trả lời thế nào thì bà chủ quay về.
Tiểu Mễ vừa nhìn thấy mẹ về thì lập tức giơ cuốn《Từ vựng tiếng Anh cấp 3》lên cao giả vờ học.
Bước ra khỏi nhà trọ, Hoàng Lư nhìn chứng minh thư trong tay:
Ảnh trên giấy chứng minh của Mạnh Yến Lễ trông hơi khác so với anh hiện tại.