Đêm Sương Mù - Chương 1: Thanh Li
12.4.2022.
Vào ngày thứ hai của kỳ nghỉ hè, Hoàng Lư khởi hành từ thủ đô đến Thanh Li.
Hành khách trên máy khá ít nên còn rất nhiều chỗ trống. Màn hình điện tử thu nhỏ hiển thị cô đang ở độ cao 9000 mét.
Nhưng trên thực tế, Hoàng Lư đang ở trong giai đoạn chạm đáy của cuộc đời với sự hoang mang và nghi ngờ về bản thân.
Đó cũng chính là ngày cô gặp Mạnh Yến Lễ.
Về sau, khi Hoàng Lư nói về Mạnh Yến Lễ với những người khác, cô đã nghiêm túc suy nghĩ một hồi rồi miêu tả như thế này:
Đến gần anh giống như nhìn thấy ánh đèn trong màn sương đêm mờ ảo.
–
Khi máy bay hạ cánh xuống sân bay Thanh Li, Hoàng Lư tắt chế độ máy bay trên điện thoại.
Sau khi tín hiệu được phục hồi hoàn toàn, cô nhận được liên tiếp mấy cái tin nhắn.
Nhấp mở papa Hoàng Mậu Khang, chỉ có bốn chữ ngắn ngủn, cực kỳ phù hợp với tác phong của ông:
【 Đến nơi gọi lại. 】
Hoàng Mậu Khang là người làm ăn tương đối thành công.
Khi nói chuyện điện thoại với các đối tác kinh doanh, ông ân cần chu đáo, thấu hiểu như một bách khoa toàn thư. Ngay cả khi chó của nhà người ta sinh con, ông cũng có thể kể tên một vài sản phẩm chăm sóc sau sinh cho chó. Nói thêm vài câu nữa có khi còn đề cử cho người ta cả bảo mẫu cho chó đáng tin cậy nữa kìa.
Đương nhiên, hoạt ngôn chỉ là một kỹ năng cần thiết cho công việc của ông, chỉ khi bước vào trạng thái làm việc mới được thể hiện.
Đối với những thứ khác ngoài chuyện kinh doanh buôn bán, Hoàng Mậu Khang đều khá qua loa, tùy tiện.
Hoàng Lư nhớ lại năm cuối mình học cấp 3:
Phụ huynh của các bạn học khác đã bước vào trạng thái “chuẩn bị chiến đấu” từ sớm, cả ngày nơm nớp lo sợ, lo con cái ở nhà tâm lý không tốt, điểm số bấp bênh, thiếu dinh dưỡng, v.v.
Nhưng đó là năm Hoàng Mậu Khang đi công tác nhiều nhất, gần như hơn nửa năm đều không ở nhà, thậm chí bận đến mức quên mất cả cấp học của Hoàng Lư, còn tưởng cô mới đang học lớp 11.
Chờ đến khi người cha già bận rộn của cô trở về từ chuyến công tác nước ngoài thì đã là giữa tháng 6.
Khi Hoàng Mậu Khang về đến nhà, thấy Hoàng Lư đang bật điều hòa nằm dài trên sô pha, vừa ăn Haagen-Dazs vừa lướt máy tính bảng xem ảnh chụp các buổi triển lãm nghệ thuật nước ngoài, ông còn cảm thấy quái lạ, đứng ở huyền quan nhìn lịch trên điện thoại, sau đó hỏi Hoàng Lư sao thứ tư lại không đi học?
Hoàng Lư chỉ có thể ôm hộp kem giải thích với ông mình đã là một sinh viên tương lai, kỳ thi tuyển sinh đại học vừa kết thúc một tuần trước. Bây giờ vì đã tốt nghiệp nên cô sẽ có một kì nghỉ hè cực — kỳ — dài.
Sân bay Thanh Li không lớn lắm, đặc biệt khi so sánh với sân bay ở thủ đô thì nơi này còn có vẻ hơi quạnh quẽ.
Gọi điện cho bố không thấy ai nghe máy, chờ đến khi ông gọi lại, Hoàng Lư đã lấy xong hành lý, bước ra khỏi sân bay ngồi lên taxi.